Đề bài: Bằng một bài văn ngắn em hãy tả lại khung cảnh nhộn nhịp của quê hương em khi mọi người ra đồng làm việc.
Gợi ý làm bài:
1. Bài văn mẫu số 1
Trời chưa sáng hẳn dã nghe tiếng chân đi thậm thịch ngoài đường làng. Ây là mấy trai cày đánh trâu sớm ra cày mãi cánh đồng xa.
Mặt trời rạng đằng đông. Những đám mây trắng lớt phớt hồng bồng bềnh ởchân trời phía biển. Ấy là lúc đường làng mới thật đông người. Nam nữ thanh niên từng nhóm lũ lượt kéo ra cánh đồng đầu làng. Những cô gái đi làm cỏ lúa, chân quấn xà cạp, đầu trùm khăn mỏ quạ, vừa đi vừa đẩy nhau cười khúc khích. Các bà lưng đeo giỏ, vai vác cào, vừa đi vừa nhai trầu, chuyện trò râm ran. Còn mấy anh thanh niên đi chở phân bằng xe cải tiến, xe thồ vừa đi vừa hét “ếp… ấp… pin” ầm ĩ cả quãng đường. Các bà, các chị giạt về hai phía đường sát hàng tre, vừa mắng yêu “cái lũ tinh tướng này”, vừa chuyện trò lao xao.
Từ các ngõ xóm, trẻ em đi học, tay cắp cặp, cổ đeo khăn quàng đỏ, bay bay trong gió sớm. Một số gia đình có rau, cà đi chợ gồng gồng, gánh gánh. Mấy con vịt trong lồng kêu “quạc, quạc”… Nghe tiếng vịt kêu, mấy con chó nhà gần đường xô ra “gâu, gâu”. Một con bê tách mẹ, vọt lên trước. Con bò mẹ giật dây thừng trên tay cu Tí nhảy theo rống to gọi con, làm mấy trẻ mẫu giáo giật mình kêu ré lên giạt vào một ngõ cụt. Người vật, xe cải tiến, xe thồ… nối nhau rậm rịch trên đường làng dưới nắng mai.
Đường làng em đã nhiều lần phát quang mây, tre hai bên cho thêm rộng. Vậy mà, mỗi buổi mai như thế này cứ cảm thấy như đường chật hơn mọi ngày.
2. Bài văn mẫu số 2
Sáng nay em thức giấc sớm hơn thường nhật bởi những âm thanh rộn rã của thôn quê đang vào mùa gặt. Cả cánh đồng vàng rộm cũng bừng tỉnh dưới những tia nắng đầu tiên của một ngày hè oi ả với cái mùi ẩm ẩm, nồng nồng, dằm dặm mà có lẽ lũ bạn nội thành của em chẳng bao giờ cảm nhận được.
Các bà, các mẹ, các chị từng nhóm, từng nhóm vừa chuyện trò rôm rả vừa rảo buớc ra phía cánh đồng. Sáng sớm mùa hè nên mặt trời cũng dậy sớm hơn, chim chóc cũng rời tổ từ mờ sáng tìm mồi, cả cánh đồng lúa thì nặng nề đong đưa trong làn gió nhẹ. Cây nào cây nấy uốn cong cong chiếc móc câu với bao nhiêu là hạt thóc tròn mây mẩy, hứa hẹn một vụ mùa thóc lúa đầy kho.
Hôm nay mẹ cho em cùng theo ra đồng, mẹ bảo: cho con gái thử cảm nhận những nhọc nhằn của người nông dân ra sao, để trông đó mà gắng học hành! Vậy là lần đầu tiên một con bé vốn vẫn được cưng chiều cầm tới chiếc liềm và thử những nhát cắt đầu tiên. Lần đầu tiên khuôn mặt mình được áp lại gần những cây lúa đến thế! Chao ôi là thú vị! Nhìn kĩ hơn những hạt thóc vẫn cho mình gạo ăn hàng ngày, chúng tròn căng như sắp phả tung ra chiếc áo nhiều gân với chi chít những lông tơ, hạt chen hạt như một đại gia đình đua nhau đi trẩy hội. Mà đúng là hội thật đó! Hôm nay chúng sẽ được những người nông dân gặt về kho, phơi dưới nắng vàng và chẳng bao lâu nữa chúng sẽ được làm những bông hoa trắng nở bung, thơm dẻo.
Trông mẹ thoăn thoắt cánh tay gặt sao mà dễ quá vậy, mình thì mướt mồ hôi mà chẳng được bao nhiêu. Chốc chốc lại vươn vai ngó nghiêng xung quanh hàng xóm, thấy ai cũng lom khom, cần mẫn. Những đốm áo màu thấp thoáng đây đó trên cánh đồng trải dài một màu vàng trù phú. Mỗi đợt gió tràn tới, cá biển vàng đỏ lại ào lên rì rào như đang kể cho nhau nghe câu chuyện cuối mùa thu hoạch.
Lúa gợn lên từng đợt như mời gọi những chú chim sẻ, chim chiền chiện sà xuống nhặt những hạt thóc rơi vãi. Chúng vui vẻ nhảy nhót trên bờ ruộng xanh mướt cỏ như những đường kẻ trên chiếc ô bàn cờ khổng lồ mà thiên nhiên đã tạo ra một sự phối màu rất ăn ý.
Có lẽ những hoạt động nhà nông thế này chính là ví dụ rõ ràng mà gần gũi cho đời sống làng xã mà trước nay em vẫn được nghe nhắc đến trong những bài giảng ở trường. Một cảm giác thân quen mà nếu sống trong thành thị sẽ chẳng bao giờ thấy được. Tuy chẳng phải một nhà mà ai nấy nói chuyện với qua từng khoảnh ruộng như thể anh em một nhà vậy! Từ những chuyện con trâu cái cày cho tới chuyện ông Ba-ma gì đó là tổng thống da màu đầu tiên của nước Mỹ… Tất cả đều rộn ràng như một khúc nhạc ngẫu hứng làm mọi người quên đi cái oi ả của buổi trưa hè trên cánh đồng đang trong mùa gặt. Cả không gian thoảng mùi thơm dịu mát của lúa mới, mùi ngai ngái cũa thân và lá lúa; Đó là mùi của quê hương, mùi của một thế giới những người lao động lam lũ mà vinh quang.
Nếu một lần ghé qua một vùng quê, bạn hãy nán lại bên một khoảnh ruộng và thử cảm nhận chút hương của hương đồng gió nội, để rầm rì đọc lại những câu ca “Ai ơi bưng bát cơm đầy, dẻo thơm một hạt đắng cay muôn phần”, và để cảm nhận rõ hơn cuộc sống muôn màu.
3. Bài văn mẫu số 3
Cuối thu mặt trời còn ngủ nướng, không khí mát ẩm hơi sương. Khi vạt lá hoa mắc cỡ vẫn còn xếp, những bông hoa dại còn vương đầy giọt sương li ti trên cánh, đường làng đã bận rộn với tiếng chân người đi, tiếng nói chuyện, tiếng gọi nhau tíu tít.
Quê em đã vào mùa. Khuôn mặt mọi người đều lộ ve hân hoan, báo hiệu một mùa thu hoạch cao. Khi tất cả đã được chuẩn bị xong thì cùng là lúc mặt trời hé những tia nắng mai vàng óng như những hạt lúa to và nặng. Ngoài đồng, mỗi người một việc. Các cô nón lá có, khăn quấn đầu cỏ, tay liềm thoăn thoắt cắt từng bó lúa rồi chất đông phía sau. Các bà lần lượt ôm từng bó lúa theo sức của mình đến bồ. Bồ đập lúa thật đơn giản nhưng rất đúng kĩ thuật. Các bác các chú vung từng bó lên cao rồi đập xuống chiếc vỉ được đan bằng nứa. Những hạt thóc vung vãi tứ phía, va vào tấm phên quây tròn xoay quanh rồi ngoan ngoãn nằm vào phần hộc bên dưới. Những công việc này đều điền ra đồng loạt trên khắp các cánh đồng như buổi đồng diễn thể dục ở trường em.
Nắng rọi qua ngọn cây, các chị thoăn thoắt gánh lúa về sân phơi. Dưới ruộng, từng gốc rạ trơ ra như mỉm cười với khoảng không gian khoáng đãng về sự đóng góp của mình. Vài chú chim từ trên cây vội sà xuống, ríu rít gọi nhau đi nhặt thóc rơi. Đôi chó nhà ai rượt đuổi nhau trên cánh đồng ruộng. Đàn cò đánh nhịp, điểm trắng trên mảng trời xanh.
Cánh đồng cuối thu thật bình yên và đẹp lạ thường. Noi nơi, một màu vàng giăng kín. Màu vàng ngời trong ánh mắt lạc quan, sáng trên gương mặt hân hoan, tràn ngập hạnh phúc.
4. Bài văn mẫu số 4
Ở quê em, vào mùa cấy, đường làng lại nhộn nhịp, tấp nập từ sáng sớm. Cảnh tượng ấy rất đỗi quen thuộc với em.
Mùa hè, trời nhanh sáng nên mới bốn rưỡi các nhà đã lên đèn. Chắc hẳn mọi người dậy chuẩn bị ra đồng. Tiếng gà gáy nhiều dần, đánh thức cả vùng quê yên tĩnh. Những chú chim kiếm ăn đêm đang bay về tổ. Trời ánh lên màu đỏ cam phía đông. Những đám mây đen chưa kịp tỉnh dậy. Lúc này, các bác nông dân bắt đầu ra đồng.
Đường làng được đèn xe máy, đèn phin soi sáng. Tiếng xe máy chạy rì rì, tiếng xe đạp lóc xóc. Các bác nông dân mỗi người cầm theo nước, bì tải, rơm nếp, dây chăng, cào, cuốc… ra đồng. Có bác đi ra ruộng nhổ mạ, có bác lại chở bì mạ vào đồng để cấy. Các cô, bác phụ nữ đội nón, quấn khăn kín mít còn các bác nam chỉ đội mũ cối và mặc quần áo lao động. Cửa hàng bán đá cũng mở cửa từ sớm để phục vụ các bác nông dân làm đồng. Tiếng gọi nhau í ới. Có bác hỏi: “Nhà bác có thừa mạ không cho tôi xin. Năm nay các ông các bà (lũ chuột) cắn hết”. Bác khác đáp: “Có đấy, bác ra nhổ rồi cuốc đất cho tôi nhé!”… Lại có cả tiếng hỏi han chuyện học hành của cái Na, thằng Mít… Mọi người giục nhau đi nhanh, làm nhanh để về kẻo nắng. Ở làng em đa số là các bác trung niên đi cấy bởi thanh niên người đi làm ăn xa, người vào công ty làm, một số ít ở nhà thì bận con nhỏ. Nhưng các cô chú, các bác đầu vui vẻ đi làm để giúp đỡ gia đình, con cái.
Trời sáng tỏ, trên ruộng mạ đã được lấp vào các ô ruộng. Màu xanh mơn mởn của mạ dần lấp kín những thửa ruộng ngập nước phù sa. Mọi người làm việc và hi vọng sẽ có một mùa bội thu.
Em mong rằng, sau này sẽ có máy cấy về làng để người nông dân bớt vất vả. Mai sau, cho dù có lớn khôn, em sẽ mãi nhớ về khung cảnh đường làng em vào mùa cấy như một kỉ niệm đẹp.
------Mod Ngữ văn biên soạn và tổng hợp------