Miêu tả quang cảnh biển nơi em từng tới du lịch - Văn mẫu lớp 5

Đề bài: Em hãy tả lại khung cảnh một bãi biển mà em đã từng ghé thăm dưới dạng một bài văn ngắn.

Gợi ý làm bài:

1. Bài văn mẫu số 1

Năm học vừa qua kết thúc, được sự đồng ý của ban giám hiệu nhà trường và các cô các bác trong hội phụ huynh mà cả lớp em được đi biển Đà Nẵng chơi.

Sinh ra và lớn lên ở Đà Nẵng nên biển đã quá quen thuộc đối với em nhưng mỗi lần ra biển chơi là mỗi lần trong em lại dâng lên những cảm xúc khác nhau, chẳng hạn khi đi cùng bố mẹ sẽ khác so với khi đi cùng bạn bè mình.

Biển vẫn vậy, vẫn trong trí nhớ của em về một vùng biển rộng lớn như chẳng thể thấy được điểm dừng, ngoài khơi là những con sóng bạc đầu, thi thoảng có vài ngọn sóng sẽ vỗ vào bờ và tạo nên một bản nhạc của đại dương. Trên bờ biển là những dải cát vàng mịn, chúng em tha hồ nô đùa mà chẳng sợ ngã bị thương. Cách một khoảng nhất định người ta sẽ trồng một cây dừa, loài cây đặc trưng thường thấy trên tại bất cứ bãi biển nào. Lúc nào biển cũng đông kín người, nào là những du khách đến nghỉ dưỡng, nào là những người sống ở gần biển mà ra biển tản bộ hay những người bán hàng rong bán quanh bãi biển.

Biển rất đẹp nhưng cũng rất nguy hiểm bởi những con sóng và độ sâu của nước nên cô giáo không cho chúng em xuống tắm biển mà chỉ cho chúng em ở trên bờ và tổ chức một bữa tiệc nhỏ với các loại bánh trái. Chúng em còn được các cô và các bác đại diện hội phụ huynh tổ chức cho chơi các trò chơi như ai nhanh hơn, đố vui,…Dù có hơi tiếc nuối vì không được xuống nước nhưng tất cả chúng em đều rất vui vì đã có những phút giây vui vẻ bên bạn bè mình.

Có lẽ nhờ chính những kỉ niệm đẹp ấy mà em càng thấy yêu biển Đà Nẵng nơi quê hương mình hơn.

2. Bài văn mẫu số 2

Ai đã một lần được ngắm cảnh mặt trời lên trên biển thì sẽ chẳng bao giờ quên được, đó là những khoảnh khắc vô cùng hùng vĩ của thiên nhiên ban tặng cho con người. Thiên nhiên vốn có nhiều cảnh đẹp, nhưng có lẽ hình ảnh mặt trời mọc trên biển ở đảo Cô Tô để lại trong tôi những ấn tượng sâu sắc khó quên.

Xa xa, phía chân trời ngấn bể xanh thẳm, pha sắc hồng tươi,vài tia nắng ló dạng đón chào ngày mới. Rồi ông mặt trời cũng nhô lên tròn trĩnh và phúc hậu như lòng đỏ một quả trứng thiên nhiên cực lớn. Quả trứng cứ từ từ đặt lên cái mâm bạc được dệt bằng cả chân trời màu ngọc trai nước biển ửng hồng. Xung quanh cái vùng sáng hình rẻ quạt ấy là đủ các màu sắc ấm nóng, màu đỏ, cam, vàng… quấn quýt hòa quyện vào nhau.

Màu nước biển thay đổi nhanh chóng, dường như có bàn tay của người thợ nhuộm đang pha màu cho nước, đang từ màu xanh xỉn bàng bạc, nước biển bỗng nhiên rực lên một màu xanh tươi rói. Từng góc, nước biển đổi màu theo ánh sáng mặt trời. Ngay cả vài ba con tàu bé xíu đang buông trôi trên mặt biển cũng được tắm đẫm trong làn ánh sáng sớm mai ấy, mọi thứ như đang được tẩy trần trở nên trong veo, mát mẻ. Sau ánh sáng hình rẻ quạt, mặt trời hiện ra tròn trịa, vàng cam rực rỡ rồi từ từ lên cao dần, như thể đang được thổi bay lên vậy.

Tiếng sóng biển rì rào như bài ca bất tận ca ngợi sự đẹp đẽ giàu có của thế giới đại dương. Đến khi vùng đông thực sự hiện ra rực rỡ giữa màu mây trắng, chiếu ánh sáng kì diệu xuống vạn vật thì cả mặt biển lóe sáng một màu trắng bạc. Ánh sáng ấy phủ lên mặt biển, lan tỏa rất đẹp. Màu xanh của trời, màu xanh của nước hòa lẫn với sắc màu của mặt trời tạo nên một màu sắc kì ảo trên biển. Cảnh biển lúc này chẳng khác gì một bức tranh thiên nhiên tuyệt mỹ.

Trong ánh sáng dịu dàng đầu buổi bình minh, những tiếng nói,tiếng cười vang rộn cả bãi biển xôn xao bàn luận về chuyện bác chài đánh cá về những con thuyền ra khơi. Ngoài xa, sóng trở nên phẳng lặng nằm im. Phải chăng nó cũng đang chạnh lòng buồn bã vì không được đùa giỡn với đám trẻ nhỏ. Hiểu được điều đó những con sóng sau khi đã rút ra xa thì nhường chỗ cho những làn sóng khác lan vào bờ để một lần nữa ca lên bản nhạc muôn thuở của biển khơi.

Đoàn thuyền đánh cá rẽ màn sương bạc ra khơi. Bỗng thấp thoáng những con thuyền giữa muôn ngàn sóng nước làm náo nức, xôn xao cả mặt biển. Những cánh buồm vút cao thon thả nhìn xa chẳng khác gì những con chim cổ trắng đang rướn cao như muốn cất tiếng hót. Chúng được nắng chiếu vào hồng rực lên như đàn bướm múa lượn giữa trời xanh... Cũng có những cánh buồm ánh lên dưới tia nắng mặt trời. Mọi người dắt tay nhau dạo trên bãi biển, nói chuyện vui vẻ. Khuôn mặt rạng ngời, nở một nụ cười tươi tắn.

Một vẻ đẹp của biển, vẻ đẹp kiêu kì muôn màu muôn sắc ấy do mây, trời, ánh sáng tạo nên. Trong mắt tôi, mỗi buổi bình minh trên biển trở nên thật hiền hòa. Trong mắt biển, tôi chỉ là một sinh linh nhỏ bé. Nếu như những làn sóng và bờ cát trên biển là người mẹ thì với tôi biển như một thiên thần.

3. Bài văn mẫu số 3

Mỗi người đều có một quê hương, một nơi chôn rau cắt rốn của riêng mình. Hình ảnh về quê hương sẽ là những hình ảnh mà dù mãi sau này chúng ta có đi xa tới đâu, được chiêm ngưỡng bao nhiêu cảnh đẹp thì hình ảnh thân thuộc của quê hương vẫn in dấu trong lòng mỗi người. Có thể với bạn, đó là những cánh đồng trù phú trải dài, hay là dòng sông êm đềm. Còn với em, đó chính là bãi biển xanh bao la - nét đẹp đặc trưng của vùng biển Việt Nam

Em sinh ra và lớn lên ở vùng biển. Nơi ấy quanh năm tràn ngập hương muối và gió biển. Hàng năm có rất nhiều khách du lịch đến tham quan và nghỉ mát tại đây. Bãi cát trắng trải dài cùng nước biển xanh chính là điểm thu hút khách du lịch. Mỗi buổi sớm, những đoàn thuyền đánh cá sau một đêm dài lênh đênh ngoài biển xa trở về, mang theo những chú cá còn tươi, còn đang giãy mạnh về bán. Phiên chợ hải sản nhỏ ngay tại trên thuyền được tổ chức mỗi ngày trên bờ biển.

Không chỉ vậy, nếu ra biển vào lúc còn sớm là có thể nhìn thấy cảnh mặt trời mọc trên biển. Đó là cảnh tượng vô cùng đẹp đẽ và ấn tượng. Mặt trời tròn to như lòng đỏ quả trứng gà, dần dần xuất hiện nơi chân trời. Mặt nước như được nhuộm một màu cam rực rỡ, khiến người khác cảm giác như biển chính là căn nhà của mặt trời, để nó trở về nghỉ ngơi sau một ngày vất vả vậy. Từng con sóng nhỏ lăn tăn dạt vào bờ, mang theo những vỏ sò nhỏ để lại trên mặt cát trắng.

Mỗi sáng chủ nhật được nghỉ là em lại cùng đám trẻ hàng xóm ra thi nhau nhặt những vỏ sò đẹp để về làm thành những chiếc vòng tay đặc biệt. Chiều về, những cơn gió biển thổi tới làm đung đưa tán lá của hàng dừa trên bãi cát, âm thanh xào xạc cùng tiếng sóng biển khiến lòng em nhẹ nhõm đến lạ. Chỉ có mùa hè thì biển nơi em mới đông vui và nhộn nhịp hơn bao giờ hết. Tiếng nói cười, tiếng nhạc, tiếng sóng, tất cả như cùng hòa nhịp, tấu lên bản hòa ca mùa hè sôi động.

Đến những mùa khác, em lại có cảm giác biển như thu mình lại và cô đơn vô cùng. Những con sóng cũng chẳng còn mạnh như những ngày hè nắng chói, cơn gió cũng không còn nhẹ thoảng hương muối biển... Nhưng dù là mùa nào, em cũng đều yêu bờ biển này - nơi đã dành cho em rất nhiều những kỉ niệm đẹp tuổi ấu thơ, mang lại vẻ đẹp cho quê hương em.

Thời gian qua đi, sau này, dù lớn lên, đi nơi xa nhưng em vẫn sẽ không thể nào xóa được hình ảnh bãi biển ấy khỏi tâm trí. Với em, dù có đi qua bao bãi biển khác trên thế giới, bãi biển quê em vẫn là đẹp nhất.

4. Bài văn mẫu số 4

“Rì rào...rì rào...” Mỗi lần tôi áp tai vào con ốc trắng đem từ biển Nha Trang về, thanh âm của gió thổi, của sóng gợn lại vang lên. Chẳng rõ, chiếc vỏ gốc giấu đại dương vào trong hay chỉ là hư ảo trong tâm tưởng của tôi. Nhưng mỗi lần nghe thấy thanh âm ấy, tôi lại nghĩ về một bãi biển xanh biếc, đầy nắng, lộng gió.

Nhìn từ trên cao, bãi biển cong cong như một vầng trăng khuyết giữa bầu trời xanh thẳm. Bãi cát dài là vầng trăng còn nước biển bao la kia là bầu trời. Biển Nha Trăng đẹp lắm! Đẹp bởi bàn tay tạo hóa đã vẽ lên mảnh đất này những đường nét đặc biệt. Ban ngày, biển mang hai gam màu chủ đạo: xanh, trắng. Nước biển xanh dương biêng biếc. Làn nước trong veo phản chiếu cả vòm trời. Mặt biển, vòm trời cùng một màu xanh. Bình minh tới, phía khơi xa nhuộm một màu vàng rực đón mặt trời lên cao. Chẳng rõ chân trời ở tận nơi nao, chỉ biết mặt trời ló rạng sau làn nước chóng chánh kia. Muôn tia nắng mạnh mẽ chiếu xuống mặt biển. Biển cũng cuồn cuồn những lớp sóng trắng. Sóng kéo từ khơi xa, tràn vào bờ. Từng con sóng cứ tham lam muốn vỗ mãi vào bờ. Nhưng bờ cao hơn mặt biển nên chúng lại tan thành bọt nước hòa lại với biển. Bãi cát ở Nha Trang trắng mịn, dài dằng dặc. Dưới nắng, từng hạt cát trở nên lấp lánh như muôn vàn viên kim cương tí xíu. Ven biển, hàng dừa cao vút lúc nào cũng phất phơ tàu lá như đón nắng, vẫy gió.

Ban ngày, bãi biển Nha Trang nhộn nhịp lắm. Dòng người nô nức đổ ra biển để ngắm cảnh và để hòa mình vào làn nước kia đón nhận sự dịu mát. Mấy chú bé thích thú nghịch nước. Mấy chị em tôi cũng tìm trò để chơi. Ban đầu, chúng tôi xây lâu đài cát. Nhưng sóng biển mạnh quá, tràn vào bờ rồi cuốn trôi thành quả của chúng tôi. Thế là chúng tôi bắt đầu đi nhặt nhạnh những vật biển sóng đem từ ngoài khơi về. Mấy chú ốc tí xíu, mấy chú cua bò ngang. Tôi đã thấy con ốc trắng ở ven bờ, cạnh mấy hòn đá lớn. Dưới nắng, chú trắng sáng và lấp lánh lạ kì.

Về đêm, biển êm ả hơn. Sóng vẫn vỗ theo từng đợt gió thoảng. Người ta không tắm biển nữa. Họ chỉ ra ngắm biển nên thanh âm lúc này đây là tiếng rì rào của sóng vỗ. Vòm trời về đêm ở biển đẹp huyền ảo như màn đêm cổ tích. Mặt trăng lơ lửng ngoài biển xa. Muôn vàn ngôi sao tỏa sáng lấp lánh. Nhìn khung trời, tôi nghĩ ngay về một tà váy đen thướt tha của nàng công chúa được đính ngàn viên kim cương.

Tôi thích bãi biển Nha Trang vô cùng! Mỗi lần nhớ nơi đó, tôi lại gợi lại hình ảnh biển và gọi sóng về bằng cách áp tai vào chiếc vỏ ốc. Lao xao, rì rào bên tai tôi là tiếng sóng vỗ liên hồi. Và trong trí nhớ của tôi lại hình dung về bãi biển xanh mát, trắng xóa, đầy nắng, đầy gió…

------Mod Ngữ văn biên soạn và tổng hợp------

Tham khảo thêm

Bình luận

Có Thể Bạn Quan Tâm ?