Đề bài: Bằng một bài văn ngắn em hãy tả lại quang cảnh buổi sáng mùa xuân trên quê hương em.
Gợi ý làm bài:
1. Bài văn mẫu số 1
Quê em là một làng cổ ven sông Đuống, thuộc huyện Thuận Thành, tỉnh Bắc Ninh. Sau rằm tháng Giêng, tuy Tết đã hết nhưng không khí Tết vẫn còn. Sức sống của mùa xuân rạo rực, xôn xao trong lòng người và vạn vật. Em thích nhất là được ngắm nhìn khung cảnh thiên nhiên vào mỗi buổi sáng mùa xuân.
Dưới mưa xuân lất phất bay, cây cối đâm chồi nảy lộc xanh tươi. Những búp lá non màu ngọc bích rung rinh nhè nhẹ trước ngọn gió xuân hây hẩy, mát lành. Xóm thôn thơm ngát mùi hoa bưởi, hoa cau. Mùi hương dân dã, mộc mạc và vô cùng quen thuộc của làng quê như lắng đọng trong làn mưa bụi li ti rắc trên mái tóc, trên vai áo người qua kẻ lại và thấm đẫm trong từng câu quan họ, từng làn điệu chèo réo rắt ngân nga nơi bến nước, sân đình, khắp làng trên xóm dưới. Ngoài đồng, lúa chiêm bén rễ đang lên xanh mơn mởn. Một màu xanh trải rộng tới chân trời tím biếc, nhạt nhòa trong mưa xuân giăng giăng. Đôi ba cánh cò trắng phau phau chao liệng trên mặt ruộng thấp thoáng bóng người đang lúi húi làm cỏ, bón phân cho lúa.
Xa xa, dòng sông Đuống nước trong veo, êm đềm chảy qua những ruộng mía, nương dâu trải dài tít tắp. Mấy chiếc thuyền câu dập dềnh trên sóng. Từ trong mui, khói lam lan toả, la đà vấn vít trong màn sương bảng lảng. Khung cảnh đẹp đẽ và thơ mộng lạ lùng. Mùa xuân là mùa của lễ hội, mùa quan họ giao duyên. Con người vùng Kinh Bắc quê em nổi tiếng là khéo tay, hát hay, làm giỏi; xứng danh Trai cầu vồng Yên Thế, Gái Nội Duệ cầu Lim. Các liền anh, liền chị say mê hát những làn điệu ngọt ngào, tình tứ, làm say đắm lòng người. Liền anh mặc áo the, quần trắng, đầu đội khăn xếp, tay cầm ô đen. Liền chị mặc áo tứ thân mớ ba, mớ bảy, đầu chít khăn mỏ quạ, nón quai thao che nghiêng gương mặt ửng hồng. Tiếng hát theo gió vang xa. Du khách dự hội Lim mải mê nghe hát, quên cả đường về. Đêm đêm, tiếng trống chèo thì thùng rộn rã. Sân đình sáng rực ánh đèn và đông nghịt người xem. Những tích chèo cổ như Thị Mầu lên chùa, Xuý Vân giả dại, Trương Viên… do các diễn viên nghiệp dư trong đội văn nghệ của xã biểu diễn được bà con vỗ tay khen ngợi.
Mùa xuân đến, đất trời như trẻ lại, tràn đầy sức sống và lòng người cũng rạo rực, phơi phới tinh xuân. Đất nước đổi thay nhanh chóng từng ngày và quê hương em cũng đang thay da đổi thịt. Điều ấy càng làm cho vẻ đẹp thanh bình vốn có tự ngàn đời sẽ mãi mãi vẹn nguyên trong tâm hồn của những người con sinh ra và lớn lên trên mảnh đất này.
2. Bài văn mẫu số 2
Mùa xuân chính là mùa tươi đẹp nhất trong năm, những cơn mưa xuân làm cho vạn vật tràn trề nhựa sống, vạn vật đua nở, trăm hoa khoe sắc. Sau những ngày đông dài và buồn thì mùa xuân đến như thổi vào cuộc sống của con người những luồng sinh khí mới, dào dạt mà thiết tha. Và những buổi sáng mùa xuân còn tuyệt vời hơn nữa.
Ai cũng có quê hương, đó chính là nơi “chôn nhau cắt rốn”, nơi chúng ta được sinh ra và lớn lên. Trên mảnh đất quê hương đó sẽ in đậm những dấu ấn của những kỉ niệm, của những dòng hồi ức đầy tươi đẹp. Những điều thân thuộc mà ta yêu thương thường được ưu ái hơn trong những cảm nhận, dẫu đi xa đến những miền tươi đẹp, trù phú hơn nhưng trong tâm thức mỗi người thì quê hương vẫn là nơi đẹp đẽ nhất, đẹp bởi chính tình yêu, sự gắn bó, và đẹp bởi nơi đó ta có người yêu thương.
Đối với tôi cũng vậy, quê hương mình luôn là bức tranh tươi đẹp nhất mà tôi luôn muốn cất giữ, bảo vệ. Quê tôi chỉ là một làng quê nghèo làm nghề nông nghiệp, tuy còn nghèo nhưng con người luôn có ý thức đoàn kết, yêu thương, giúp đỡ nhau. Và khung cảnh thân thương, đó là một nơi vô cùng tươi đẹp, bởi ở đó có sự hài hòa giữa thiên nhiên và cuộc sống của con người, đặc biệt vào những ngày xuân, khung cảnh ấy như tươi mới hơn, nhựa sống tràn trề qua mỗi cảnh vật.
Khung cảnh làng quê khi xuân về cũng như khoác lên mình một chiếc áo mới đầy rực rỡ. Những cây cổ thụ đầu làng không còn trơ trụi lá như như tiết trời vào đông nữa. Những khóm hoa ven nhà cũng bắt đầu trổ hoa, những bông hoa khoe sắc dưới ánh nắng mặt trời càng điểm tô thêm không khí đầy náo nức, vui tươi của ngày xuân. Đó là những đóa hoa hồng, hoa cúc, hoa đào đỏ thắm… tất cả như gọi mùa xuân về cho xóm làng.
Mùa xuân cũng trở nên vui tươi hơn bởi chính con người, cảnh vật tràn trề nhựa sống như thổi vào mỗi con người dân quê những luồng sức sống mạnh mẽ, căng tràn. Mọi người đều vui mừng hân hoan trước không khí của mùa xuân. Mùa xuân không chỉ làm cho cảnh vật trở nên tươi đẹp, rực rỡ hơn mà còn đốt lên một ngọn lửa sống mãnh liệt trong tâm hồn những người dân quê hương. Dẫu làm ăn xa thì vào mùa xuân, đặc biệt là dịp tết nguyên đán thì người dân đều trở về quê ăn tết cùng gia đình, cùng những người thân yêu đón một năm mới an lành, hạnh phúc.
Mùa xuân trên quê hương em rất đẹp, không chỉ đẹp ở cảnh sắc, vạn vật mà đây cũng là thời điểm lòng người vui tươi, rộn rã nhất. Đón mùa xuân trên chính quê hương mình là điều vô cùng tuyệt diệu.
3. Bài văn mẫu số 3
Mùa xuân là mùa đẹp nhất trong năm và khoảng thời gian đẹp đẹp nhất của mùa xuân là buổi sáng sớm khi ánh nắng bắt đầu chiếu xuống, làn gió thổi nhè nhẹ, muông thú cỏ cây cùng nhau thức dậy.
Năm giờ sáng em thức giấc để tập thể dục khi mặt mặt trời vẫn chưa lên núi. Mấy ngày trước, bầu trời còn xám xịt, làn gió lạnh lùa qua bên tai. Vậy mà khi khí xuân đang về, đất trời dường như lột xác. Xuân đến, ánh mặt trời ấm áp hơn hơn, bình minh lên tỏa ra nhưng ánh nắng lung lung chiếu rọi xua tan lớp mây đen dày đặc bao ngày qua. Bầu trời xanh trong như được gội rửa sau những ngày âm u của mùa đông. Những áng mây như được ai nhuộm trắng, chúng bồng bềnh trôi êm đềm trên bầu trời. Gió xuân cũng trở nên hiền dịu, gió thổi nhẹ nhàng như hát những khúc ca xuân.
Khi xuân đến, những chồi non như tỉnh dậy sau một giấc ngủ đông thật dài. Tất cả đua nhau đâm chồi nảy lộc xanh mơn mởn. Chính những tia nắng ấm áp của mùa xuân chính là vị thần gõ cửa đánh thức mùa xuân. Muôn loài hoa chỉ chờ đợi đến lễ hội xuân để cùng nhau trẩy hội, cùng nhau khoe hương, khoe sắc. Đặc biệt là chị em nhà đào, mơ, mận. Những cánh hoa đào, hoa mơ e ấp, chúm chím trong hơi xuân. Hương thơm từ các loài hoa tỏa ngát khiến cho lòng người thấy yên bình, rạo rực hơn.
Trên trời, từng đàn én từ phương Nam tránh rét đã bay trở về để tận hưởng một mùa xuân tươi mới của đất trời. Chúng bay liệng thành từng đàn, từng đàn qua những cánh đồng, thôn xóm và cả thành thị. Én dường như đã trở cả mùa xuân trên đôi cánh của mình.
Trên cành, những chú chim hót líu lo đón chào mùa xuân khiến không gian trở nên vui nhộn hơn. Lũ trẻ trong xóm cũng ríu rít nô đùa ngoài sân, có đứa lại luôn miệng khoe sẽ được về quê ăn Tết cùng ông bà, đứa lại khoe rằng nhà mình đã sắm được cây đào Tết thật đẹp. Nụ cười mỗi đứa trẻ lại rạng ngời như ánh nắng của buổi sớm mùa xuân, đôi má hồng hào như những cánh đào đang khoe sắc trên cành.
Mùa xuân - mùa của sự sống, của niềm hạnh phúc và sum vầy. Xuân đến mang bao niềm hy vọng cho quê hương em.
4. Bài văn mẫu số 4
Năm nay, em được bố mẹ cho về quê ăn Tết. Đó là khoảng thời gian mà em vô cùng thích. Đặc biệt là khi được ngắm nhìn khung cảnh thiên nhiên của quê hương mình vào một buổi sáng mùa xuân tuyệt đẹp.
Hôm đó là ngày mùng một Tết. Như mọi năm, em đều thức dậy thật sớm để đón năm mới. Nhưng năm nay, điều khác lạ là em được ngắm nhìn bình minh tuyệt đẹp của làng quê mình. Nó đã không làm em thất vọng. Mặt trời từ từ nhô lên từ đằng đông. Khi ấy cánh đồng lúa còn chìm trong sương sớm dần bừng tỉnh, rướn mình lên đón nắng mới. Trời cao thăm thẳm. Những đám mây trôi đi một cách lười biếng. Ông mặt trời thức dậy sau một giấc ngủ say để bắt đầu công việc quen thuộc của ngày mới. Những cô cậu nắng tinh nghịch chạy nhảy khắp mọi nơi dưới mặt đất. Bầu trời càng trong xanh hơn. Thỉnh thoảng, khi nhìn lên trời lại thấy những chú chim nhỏ xíu bay lượn.
Cả ngôi làng còn yên ắng dường như thức dậy cùng với tiếng gà gáy sáng: “Ò… ó… ò”. Khoảng bảy giờ ba mươi phút, loa phát thanh của thôn đã vang lên. Những bài hát chào xuân khiến cho không khí thêm rộn ràng. Con đường làng đã được quét dọn sạch sẽ từ chiều hôm ba mươi Tết. Trước các nhà đều treo lá cờ tổ quốc đỏ thắm, rực rỡ. Chẳng mấy chốc, tiếng cười nói rôm rả đã vang khắp các con ngõ của xóm. Mọi người mở cửa ra chào nhau, bắt đầu những câu chuyện ngày mới. Những đoàn xe của người đi làm ca đêm về cũng chào nhau rồi ai về nhà nấy. Ngày tết nên trẻ em dậy rất sớm để được chơi thật nhiều, sáng ra chúng đã hò hẹn nhau, rồi khoe với nhau những bộ quần áo mới, cười tíu tít. Ngày tết vẫn có người ra thăm đồng. Bóng người đi giữa cánh đồng nhỏ xíu, hứng trọn cái nắng ban mai. Những con trâu con bò cũng được đem cọc ra đồng để ăn những ngọn cỏ non còn ướt sương.
Sau đó, mọi người bắt đầu đến nhà nhau chúc Tết. Ai cũng mặc những bộ quần áo đẹp nhất. Khuôn mặt đều tươi cười, rạng rỡ. Tiếng nói cười vang khắp xóm làng. Không khí sớm mai vào ngày đầu tiên của năm mới - của mùa xuân thật tuyệt vời làm sao.
Đối với em chẳng có bình minh nơi đâu lại thanh bình, êm đềm và đẹp đẽ như bình minh trên chính mảnh đất quê hương. Em yêu quê hương của mình biết bao nhiêu.
------Mod Ngữ văn biên soạn và tổng hợp------