Đề bài: Em hãy viết một đoạn văn ngắn tả về quang cảnh dòng sông quê em vào những buổi trưa hè.
Gợi ý làm bài:
1. Đoạn văn mẫu số 1
Quê hương mỗi người đều gắn liền với những lũy tre, cánh đồng lúa,mái đình và đặc biệt là dòng sông quê. Dòng sông dài, quanh co, uốn lượn, đỏ nặng phù sa như dải lụa đào. Mặt nước buổi sáng sớm thì yên bình, phẳng lặng như tấm áo hồng mà họa tiết là những đám mây trắng trôi nhẹ trên bầu trời. Buổi trưa, khi ông mặt trời tỏa những tia nắng rực rỡ xuống muôn vật, "tấm áo" ấy lại như được dát vàng những sợi kim tuyến lấp lánh. Chiều tối, mặt nước lại khoác lên mình chiếc áo đen tuyền nhưng ẩn hiện trên đó là những tia sáng lấp lánh của mặt trăng tròn những đêm mười lăm, ba mươi. Hai bên dòng sông, có thưa thớt một số ngôi nhà cùng với những nương ngô, nương mía mọc um tùm, xang mướt. Cứ mỗi mùa đánh cá, dòng sông quê em lại tấp nập thuyền, bè của các bác trong làng, đánh những mẻ cá tươi ngon về cho gia đình. Những đêm ngày hè oi ả, chúng em lại rủ nhau ra bờ sông ngồi hóng mát, gấp thuyền thả sông. Dòng sông ấy chính là đời sống của người dân quê em, cả về vật chất và tình thần. Em sẽ không bao giờ quên dòng sông đã gắn liền với tuổi thơ của em. Em rất yêu quý dòng sông quê em.
2. Đoạn văn mẫu số 2
Dòng sông quê em như là một hiện thân của mẹ thiên nhiên dịu dàng và phẳng lặng. Mặt sông quanh năm bình thản như một mặt gương, chỉ ồn ào tấp nập khi mọi người ùa đến. Dưới lòng sông, ở những khúc sâu, là cả một thế giới của cá, của tôm, của hến. Nên mới có những người quanh năm làm nghề đánh bắt cả, mò ốc, mò hến ở ven sông. Ấy thế mà vẫn đủ cho mấy miệng ăn của cả một gia đình. Sáng sáng, hình ảnh những chiếc thuyền nan nhỏ lênh đênh trên bờ sông, những chiếc lưới đánh cá vung rộng trên mặt nước, những bóng lưng lúi húi đãi hến, tìm ốc, và cả những giọng hò mộc mạc mà mê say văng vẳng, đã là đặc sản riêng của chốn sông quê này. Và rồi, cũng quen thuộc không kém, là những chuyến đò, chuyến thuyền lớn chở người đi qua sông. Người đi bộ, thì ưa đi đò, người có xe máy, ô tô thì phải đi tàu mới có chỗ để xe. Theo đó, mấy chiếc thuyền bán hoa quả, rau củ, bánh kẹo… cũng tấp nập sớm hôm. Mà vui nhất, chính là ở khúc sông phía cuối, nơi không quá sâu và chẳng có tôm có cá. Đó là nơi, mà cứ chiều chiều, lũ trẻ trong làng lại kéo nhau ra nhảy ùm xuống tắm mát. Rồi các bà, các mẹ mang quần áo ra giặt, ra giũ. Hay đơn giản, là những cụ bà, cụ ông, lót cái tàu cau rồi ngồi kể chuyện ngày xưa, khiến lũ trẻ mê tít thò lò. Tất cả cứ bình lặng và giản dị như thế.
3. Đoạn văn mẫu số 3
Những ngày còn bé, bố mẹ thường đưa tôi về quê chơi. Ở đó có rất nhiều thứ mà trước đây tôi trưa thấy bao giờ, đó chính là những cánh đồng lúa vàng ươm, những con cò trắng nhưng điều khiến tôi thấy thú vị nhất là con sông quê tôi
Ngày hè nắng chói chang thế mà vẫn thấy bóng dáng đâu đó của các bác nông dân đang làm việc ngoài đồng, chán quá không ngủ được tôi bèn ra bờ sông ngồi chơi cho mát. Cái nắng như thiêu đốt của lửa làm tôi thấy mệt mỏi nên bèn tựa lưng vào gốc cây bên đó nghỉ ngơi chút, và bạn biết tôi đã thấy gì không? Tôi thấy dọc bờ sông là những khóm lau trắng đang vui đùa cùng gió, những sinh vật bé nhỏ đang ẩn nấp dưới những khóm lau ấy nào là chuồn chuồn, châu chấu... đều là những thứ quá mới mẻ với tôi vì ở thành thị làm gì có thấy được mà có thì cũng chỉ là trong những trang sách về côn trùng mà thôi. Dòng sông hiền hòa như người mẹ đang ru con ngủ, ồ xem kìa bà mẹ hiền ấy có 1 chiếc áo màu xanh nhạt trông mới đẹp làm sao, dáng điệu trông thật nhẹ nhàng, thướt tha trông như một cô người mẫu đang mặc áo dài. Mặt nước nhè nhẹ động như đang đưa tay ra múa, điệu múa mới tuyệt diệu làm sao. Ồ trông kìa có vẻ như là đang diễn ra 1 buổi nhạc hội ngay trên mặt nước, những giai điệu ấy nghe mới hay làm sao. Tôi nhìn vào đồng hồ thì cũng đã khá muộn rồi nên phải về nhà ngay, dù rất tiếc nhưng không về thì sẽ làm mọi người lo lắng. Và hôm nay tôi cảm thấy rất vui khi được nghe những giai điệu tuyệt vời và được thấy những thứ trước đây chỉ nhìn thấy trong những trang sách.
4. Đoạn văn mẫu số 4
Dòng sông uốn lượn hiền hoà như một người thiếu nữ tuổi thanh xuân. Những chiếc tàu vận tải chở hàng xuống nhập khẩu quan trọng đang tiến về cảng. Những sà lan chở cát, đá chạy ì ạch trên sông. Rồi còn ghe, đò chở khách qua lại trên sông. Buổi trưa nắng gắt, dòng sông mới đẹp làm sao! Mặt nước lặng đi, dòng sông như một tấm gương để những chị mây trắng soi mình xuống dòng nước. Ánh nắng thoáng qua trên vành nón lá của một cô gái miền quê sông nước. Bầu trời dần dần quang đãng hơn, những tia nắng cũng lùi dần đi. Dòng sông trở nên thật êm ả. Ô! Đến bây giờ tôi mới biết rằng dòng sông này cũng mang một màu đỏ đậm phù sa như bao con sông khác. Ở gần bờ, những đứa trẻ đang nô đùa cùng những người dân, kẻ giặt giũ người lấy nước, làm đục ngầu cả một đoạn sông. Tiếng cười nói chen lẫn tiếng động cơ tàu thật vui nhộn. Ngồi trên tàu, tôi có thể cảm nhận được dường như không khí trong lành của dòng sông đã xua tan sự ngột ngạt của phố thị. Nổi bật trên sông là những đám lục bình điểm xuyết những bông hoa màu tím dịu. Những cánh hoa và nõn đọt của loài cây dại này có thể chế biến được những món ăn rất ngon. Dòng sông từ lâu đã trở thành niềm tự hào của người dân thành phố.
5. Đoạn văn mẫu số 5
Dòng sông quê nội được mệnh danh là hơi thở của cánh đồng, nó bao quanh quê hương em, cung cấp nước cho các bác nông dân vào mùa vụ, là tiếng nhạc du dương cổ vũ cho mọi người, tiếng ru trẻ thơ mỗi buổi trưa hè. Trên con sông quê, em không thể quên được những kỉ niệm một thời theo anh đi bắt cá, đi tắm, đi tổ chức những cuộc đua trâu, những trò đánh trận. Nước sông nhẹ nhàng trôi như vẫy chào mọi người ngày mới đến. Vào buổi trưa hè, dòng sông lại hòa nhịp với những cơn gió nhẹ mang hơi mát vào làng em, khiến cái nắng trở nên dịu dàng hơn. Mọi người cũng thường tranh thủ nghỉ trưa ở trên những hàng cây rợp bóng mát cạnh dòng sông.
------Mod Ngữ văn biên soạn và tổng hợp------