Tả bữa cơm ngày thường của gia đình em - Văn mẫu lớp 5

Đề bài: Bằng một bài văn ngắn em hãy tả lại khung cảnh bữa cơm ngày thường của gia đình em.

Gợi ý làm bài:

1. Bài văn mẫu số 1

Đối với mỗi người chúng ta, bữa cơm gia đình chiều cuối năm là một bữa cơm vô cùng đặc biệt, nó không chỉ là bữa ăn bình thường mà nó còn là dịp để mọi thành viên trong gia đình sum họp, quây quần bên nhau sau những tháng ngày bận rộn vất vả với những lo toan bộn bề của cuộc sống.

Guồng quay hối hả của cuộc sống đã vô tình làm cho con người ta quên đi những giây phút thanh bình đầm ấm bên bữa cơm gia đình. Những tiệc tùng, hội họp, đôi khi là những lo toan cơm áo gạo tiền khiến ta trở nên khô khan và bữa cơm tối với gia đình bỗng trở nên xa xỉ với nhiều người.

Nhưng cứ mỗi khi vào dịp cuối năm, cái bộn bề chóng mặt của cuộc sống lại lặng lẽ lùi xa để thay vào đó là không khí của tình thân gia đình, của sự gắn kết yêu thương giữa những thành viên trong gia đình. Bữa cơm ấy không chỉ là bữa cơm bình thường mà bữa cơm ấy là bữa cơm sum họp của gia đình đông đủ để thấy người già còn mạnh khỏe, con cái ngày càng lớn lên. Không chỉ là sum họp giữa những người trong gia đình, thường ngày vì công việc hay học hành ít có dịp ngồi lại cùng nhau mà còn là giữa những người thân trong dòng tộc ngày 30 Tết về thăm ông bà, họ hàng. Bữa cơm cuối năm còn mang ý nghĩa lớn lao là mời tổ tiên, những người đã khuất về cùng ăn Tết. Thế nên bữa cơm cuối năm, dù giản dị thôi nhưng lại là thời điểm hết sức đầm ấm, gắn kết mọi người, ngồi ôn lại chuyện năm cũ bàn chuyện năm mới mà không sợ phải kiêng cữ lời ăn tiếng nói như những ngày đầu năm mới. Bữa cơm chiều cuối năm thường là bữa đầu tiên trong mấy ngày Tết. Cả nhà sum vầy đủ đầy bên mâm thức ăn ngon. Khi mâm cỗ cúng được đưa từ ban thờ xuống, cả nhà ngồi quây quần bên mâm cơm đầm ấm. Bên bữa cơm gia đình ấm áp, những khó khăn bộn bề của cuộc sống tạm thời bị gác sang một bên để nhường lại cho những nụ cười, những niềm vui và cả những giọt nước mắt cảm động của tình cảm gia đình.

Bữa cơm gia đình cũng là dịp để những đứa con từ nơi xa trở về bên vòng tay yêu thương của cha mẹ, để cảm nhận những điều hạnh phúc giản dị nhưng ngọt ngào nhất. Với mỗi con người, cha mẹ và gia đình mãi là nơi bình yên nhất, thoải mái nhất để trở về sau mỗi chuyến đi của cuộc đời.

2. Bài văn mẫu số 2

Thật khó để có thể nói hết được ý nghĩa của mái ấm gia đình. Em luôn cảm thấy may mắn vì gia đình của em là một gia đình hạnh phúc. Dù ban ngày mỗi người một công việc ở những nơi khác nhau nhưng đến tối là tất cả đều tụ họp đông đủ sum vầy bên nhau.

Gia đình em gồm bốn thành viên: bố, mẹ, chị gái và em. Sau một ngày làm việc và học tập vất vả thì cũng là lúc mọi người trở về nhà. Mỗi người một công việc khác nhau. Bố thì tưới cây, chị thì quét sân, còn em phụ mẹ nấu cơm. Bữa cơm buổi tối luôn thịnh soạn nhất. Mẹ đã nấu rất nhiều món ngon mà ai cũng thích. Nhà em thường ăn cơm lúc bảy giờ tối, cả gia đình bên chiếc bàn tròn nhỏ ở giữa nhà bếp, mọi người ăn rất ngon miệng và vui vẻ. Sau khi ăn và dọn dẹp bát đĩa xong mọi người lại quây quần ở phòng khách. Em cùng chị gọt hoa quả mời bố mẹ ăn, vừa ăn vừa chuyện trò rất vui vẻ. Bố hỏi em và chị ngày hôm nay đi học như thế nào, dù có điểm thưởng hay không bố vẫn khen và tặng em một cái thơm. Công việc của bố mẹ tuy rất mệt và căng thẳng nhưng khi về nhà bố mẹ lại là những người tươi vui nhất, không hề than vãn dù nửa lời, chỉ lắng nghe lời kêu của con cái rồi mỉm cười động viên.

Em nhận ra dù chỉ là khoảnh khắc gia đình sinh hoạt ngắn ngủi buổi tối nhưng đó chính là thứ keo tốt nhất gắn kết tình cảm gia đình.

3. Bài văn mẫu số 3

Ngoài trời lại lạnh buốt, đường sá càng thưa người đi lại. Trời cũng đang dần tối lại. Trong nhà, mẹ mình đang chuẩn bị cơm nước, còn mình thì đang giúp mẹ dọn bữa cơm chiều.

Chỉ mấy phút sau, hai mẹ con mình đã chuẩn bị xong chu tất bữa cơm. Mẹ mình bảo: “Con mời ông bà và bố vào xơi cơm”. Cả nhà ngồi quây quần bên mâm cơm thật đầm ấm. Mùi thức ăn thơm phức làm cho ai cũng thấy đói bụng. Những món ăn mà cả nhà thích nhất đã được bày sẵn lên bàn nhờ tài nấu nướng khéo léo của mẹ. Vừa ngồi vào bàn, bố mình vừa nói nửa đùa nửa thật với mẹ mình: “Hôm nay, em nấu thứ gì mà chưa ăn đã ngon rồi! Chắc là thịt nướng, cá chiên, bò xào trứng rán phải không? Không khéo lại thiếu cơm đấy!”. Mẹ nhìn bố tủm tỉm cười nói nhỏ: “Chỉ khéo nịnh vợ!”

Thằng cu Tí ăn muỗng không rành còn bày đặt dùng đũa, cơm dính tùm lum lên má lên cằm. Vừa ăn, nó vừa tíu tít kể chuyện ở nhà trẻ: “Hôm nay, nhiều bạn tè cả ra quần, chỉ có con là không!”. Nó nói làm cả nhà được một trận cười vỡ bụng. Vì quá tức cười nên mình đã bị sặc phải bỏ vội chén cơm chạy ra ngoài. Vừa mới quay trở lại, cu Tí đã trêu: “Ăn từ từ thôi chị Hai! Ở lớp em, bạn nào ăn ngốn, bị nghẹn là cô giáo phạt đấy!”. Nó nói tỉnh queo, làm cho cả ông bà và bố mẹ mình cười, chảy cả nước mắt. Thấy vậy, nó cũng cười theo, rồi thản nhiên nói tiếp: “Con mà làm cô giáo là con phạt cả nhà đấy!”

Cô giáo dặn rồi, khi ăn cơm không được cười nói nhiều”. Lần này thì ông mình không nhịn được nữa, ôm bụng cười. Rồi ông xoa đầu cu Tí, khen nó giỏi: “Lớn lên, cháu ông đi diễn hài chắc là sẽ giỏi lắm đây”. Cu Tí chỉ nhìn ông mỉm rồi cười.

Buổi cơm chiều thật vui vẻ và đầm ấm. Tiết trời tuy lạnh nhưng mình vẫn cảm thấy ấm lòng, bởi không khí gia đình lúc nào cũng hòa thuận, yên vui, lúc nào cũng tràn ngập tiếng cười hạnh phúc.

4. Bài văn mẫu số 4

Bữa cơm tối của gia đình em là bữa cơm đông vui nhất. Mẹ đi chợ bán rau đã về. Bố ở nhà làm vườn cũng đã xong. Ba chị em cũng đã đi học về.

Chị Xuân lo nấu nướng. Em chuẩn bị mâm bát. Đũa ăn cơm tuy chỉ là đũa tre, nhưng hôm nào chị Xuân cũng nhắc em phải lau thật sạch, thật cẩn thận từng đôi, không được làm qua loa. Chiếc chiếu cũ đã được trải ra trên thềm nhà láng xi măng bóng nhẵn. Mâm, bát đũa đã đặt lên. Một nồi cơm đầy, cơm gạo quê giống lúa mới dẻo thơm, toả khói. Chị Xuân, bếp trưởng bày đĩa rau xào lên mâm, một đĩa rau thật to và đẹp mắt. Trên mâm còn có một đĩa cá kho và một bát canh rau ngót. Đĩa cà muối mặn thì không bữa nào vắng mặt trên chiếc mâm nhôm. Năm bát cơm đầy toả khói nghi ngút. Bố em bảo: “Ăn chắc, mặc bền. Cơm phải xới thật đầy!”. Bố và mẹ nói đủ thứ chuyện trong bữa ăn. Ăn xong, em đứng dậy mang ấm nước vối ra.

Bữa cơm thường của nhà em như thế đó. Bình dị thôi, chưa có nhiều thịt cá nhưng ấm cúng và vui.

------Mod Ngữ văn biên soạn và tổng hợp------

Tham khảo thêm

Bình luận

Có Thể Bạn Quan Tâm ?