Đề bài: Em hãy viết bài văn tả lại cây xoài của ông em trồng
Gợi ý làm bài:
1. Bài văn mẫu số 1
Trước sân nhà em có một cây xoài lớn. Năm nay cây đã rất lớn tuổi rồi. Vì nó được ông em trồng từ khi em còn rất nhỏ.
Cây xoài cao lắm, có khi phải đến 3m, vì nó đã chạm lên phần mái ngói của nhà em. Thân cây to, chắc chắn, bao bọc bởi lớp vỏ xù xì, nâu sẫm. Từ thân cây, rất nhiều nhánh, nhiều cánh thi nhau tỏa ra các hướng. Trên đó, lại mọc lên vô số chiếc lá xanh mướt. Đan vào nhau tạo thành một chiếc ô xanh khổng lồ, che mát cho cả vùng sân. Vào những trưa hè, dưới bóng mát của cây xoài, em sẽ ngồi đọc sách hoặc chơi trò chơi cùng chị gái của mình. Mỗi khi có gió thổi qua, những chiếc lá rung rinh tạo ra muôn vàn kẽ hở cho tia nắng lách qua, tạo ra những ô nắng trên sân.
Mùa hè đến, những quả xoài lớn nhanh như thổi, to như nắm tay người lớn màu xanh lẫn trong vòm lá. Nhưng chỉ độ dăm bảy hôm sau, quả sẽ chuyển sang màu vàng ươm như nắng mới. Tỏa hương thơm dịu nhẹ, lẩn theo gió đi xa. Lúc ấy, thật dễ dàng để tìm được những quả xoài chín ngon lành trên cành cây. Cắn một miếng, bao nhiêu mềm mại, ngọt lành của thiên nhiên sẽ tràn đầy cả khoang miệng. Nếu đó là quả còn hơi xanh, thì thịt xoài sẽ có màu xanh ngọt, giòn rôn rốt. Chấm với muối ớt hay mắm đường thì chẳng còn gì bằng.
Cây xoài là cây trồng, cũng là người bạn thân thiết đã lớn lên cùng với em. Em sẽ cố gắng tưới nước, chăm sóc cho cây thật tốt, để cây mãi xanh tươi.
2. Bài văn mẫu số 2
Em sinh ra và lớn lên ở một làng quê có truyền thống trồng cây ăn quả. Nhà nào nhà nấy đều có một khu vườn lớn với đa dạng phong phú với các loại cây khác nhau. Mỗi khi hè đến là cả làng nức hương thơm của đủ các loại trái cây. Nhưng dù vậy, em vẫn thích nhất là cây xoài, đặc biệt là cây xoài của nhà mình – cây xoài rất lớn – giống xoài ngọt mà chỉ riêng nhà em mới có.
Cây xoài này đã được trồng từ rất lâu rồi. Khi em biết chập chững bước đi, được bố bế ra vườn đã thấy nó chiếm cả một góc vườn. Cho đến bây giờ, nhìn qua thì cảm thấy cây vẫn như thế nhưng em biết nó vẫn đang lớn thêm bởi tán lá ngày một xòe rộng ra, che cả một góc vườn. Bây giờ, nếu không chú ý kỹ thì tán lá ấy sẽ che đi rất nhiều những trái xoài chín khác. Bởi vậy, mỗi lần thu hoạch quả, mọi người trong nhà em đều phải tỉ mỉ rẽ từng phiến lá để kiểm tra xem còn có trái xoài nào nghịch ngợm chưa muốn “hạ cánh” mà trốn trong tán lá hay không.
Những chiếc lá xoài màu xanh đậm, gân lá nổi lên rõ rệt, cùng nhau dệt nên một chiếc ô khổng lồ che nắng. Bởi vậy, vào hè, em rất hay ra dưới gốc xoài ngồi, vừa thưởng thức những trái xoài ngon ngọt, vừa lắng nghe bản hòa ca của những nhạc công ve sầu, chậm rãi đi vào giấc ngủ trong bóng mát và gió mát mùa hạ.
Những trái xoài của nhà em đều rất to và ngon. Hột xoài luôn bé nên phần thịt xoài rất dày và mọng nước, ai cũng khen ngon, ai cũng thích. Hương thơm thì luôn nồng nàn. Để có thể có được những trái xoài như thế, em và cả nhà đã phải chăm sóc cho cây vô cùng cẩn thận, từ việc tưới nước ra sao, bón phân thế nào… tất cả phải được làm thật kỹ lưỡng.
Nhưng không chỉ vậy, để có được những trái xoài ấy, còn phải kể đến công sức của rễ cây cần mẫn chăm chỉ, thân cây to lớn ngày ngày làm công việc vận chuyển các chất lên cho cây nuôi lớn quả nữa. Những cành cây khẳng khiu, những chiếc lá, nụ hoa ngày xuân, tất cả đều có công việc của riêng mình, tất cả đều góp phần tạo nên quả.
Em rất yêu cây xoài nhà em. Cây lớn thêm, nghĩa là ngày càng gần đến lúc nó già đi. Nhưng em vẫn sẽ chăm sóc cho nó cẩn thận để dù không ra quả nữa thì nó vẫn là một cây bóng mát cho gia đình em.
3. Bài văn mẫu số 3
Cứ độ hè về, bao quả ngon trái ngọt trong vườn bắt đầu ngả vàng chín mọng. Cây xoài cổ thụ trong vườn nhà bà em cũng sai trĩu những quả là quả, trông thật đẹp mắt và hấp dẫn!
Bà em kể, cây xoài được trồng từ hồi bố em còn rất nhỏ. Có lẽ, vì được trồng đã lâu nên giờ đây cây xoài cao lớn, vững chãi y như người vệ sĩ canh gác khu vườn. Cây vững chãi bởi rễ xoài rất to, từng rễ nổi chìa ra cắm sâu vào lòng đất. Thân xoài to lớn như chiếc cột đình. Nhưng khác với chiếc cột tròn đều, nhẵn bóng, thân cây xoài đoạn thẳng, đoạn nghiêng. Vỏ cây màu nâu đen, sần sùi như da cóc. Điểm vào mặt vỏ là những chiếc mấu to, nhỏ khác nhau. Từ thân cây, biết bao nhiêu cành mập mạp, mọc chìa ra. Cây xoài này có vô số cành to, nhỏ, hệt như những chiếc tay vươn ra muôn phía nâng đỡ tán lá. Xoài nhiều lá lắm! Những lá xoài thon, dài, những đường gân nổi ngoằn ngoèo trên mặt lá. Lá đã già thì xanh đậm, lá còn non thì xanh nhạt.
Từ những ngày lấm tấm mưa xuân, hoa xoài đã bắt đầu đua nhau trổ. Từng chùm hoa kết lại dọc theo chiếc cuống dài. Hoa xoài nhỏ li ti như hoa khế. Nhưng hoa khế tim tím còn hoa xoài vàng nhạt, càng về sau, màu vàng rõ hơn. Khi hoa rụng cũng là lúc những quả xoài be bé xuất hiện. Xoài to bằng cái bát ăn cơm, xanh xanh và láng mịn. Lúc chín, quả xoài ngả vàng. Dưới nắng hè, quả xoài vàng ươm một màu. Điều hấp dẫn nhất của xoài chính là mùi hương. Xoài thơm một mùi thơm dịu nhẹ, thanh mát. Xoài ăn ngon, ngọt. Chính vì vậy, từ quả xoài, người ta chế biến được rất nhiều món ăn bổ dưỡng khác.
Chiều chiều, mấy chị em em lại ra chơi dưới gốc xoài. Cây xoài như dang rộng vòng tay che nắng cho chúng em. Thật tuyệt vời khi khu vườn nhà bà có cây xoài cao lớn này!
4. Bài văn mẫu số 4
Nhà ông em trồng rất nhiều các loại cây khác nhau. Một mảnh vườn được chia ra thành nhiều khu khác nhau để trồng trọt: một khu để trồng rau, một khu để trồng hoa và khu đất lớn còn lại phía sau chính là trồng cây ăn quả. Trong đám đó, em thích nhất là khu trồng cây ăn quả, đặc biệt là cây xoài đứng lặng yên nơi góc vườn bởi nó là chính tay em chăm sóc.
Cây xoài ấy qua thời gian năm tháng đã lớn lên rất nhiều so với hình ảnh một cây xoài nho nhỏ trong trí nhớ của em. Thân cây xù xì màu nâu quen thuộc như những cây ăn quả khác. Rễ cây cắm sâu xuống lòng đất để kiếm tìm nguồn nước ngầm cũng như hút chất dinh dưỡng, chuyển hóa cho cây để cây phát triển mà lớn cao, mà ra hoa, ra trái.
Em nhớ ngày được ông chỉ cho cây xoài ấy ngày còn bé, nó cũng chỉ cao bằng một nửa so với bây giờ thôi. Những chiếc lá còn bé, chỉ lớn bằng bàn tay của em ngày ấy mà thôi. Ngay cả quả cũng chẳng được nhiều và to như bây giờ. Nhưng hương thơm và vị ngọt của trái vẫn như vậy, vẫn ngon ngọt khiến người người yêu thích.
Ông em nói mùa xuân mà ra ngắm vườn, ngắm cây thì thích lắm. Bởi lúc đó là thời điểm cây xoài ra hoa. Giữa trời xuân lất phất mưa phùn, trong cái rét còn lưu giữ hơi thở của nàng đông, những nụ hoa xoài trắng muốt e thẹn như người thiếu nữ xuất hiện giữa không gian. Nụ hoa màu vàng nhạt, hương thơm nhè nhẹ dễ chịu được gió xuân mang vào trong không gian.
Khi những cơn mưa rào mùa hạ kéo về, ấy cũng là khi những cánh hoa trắng rụng đầy dưới gốc, những trái xoài non màu xanh dần nhú lên nhờ sự cần mẫn của rễ, của lá, của cây. Qua năm tháng, nhờ mưa, nhờ gió, nhờ nắng, những trái xoài ấy lớn dần. Lớp áo xanh bên ngoài cũng theo đó mà chuyển sang màu vàng tươi mắt. Những trái xoài lúc lỉu trên cành như mời gọi người đến hái.
Xoài nhà ông em vô cùng ngọt nên được rất nhiều người thích. Mỗi hè, thu được rất nhiều quả, trong nhà ăn không hết, ông và em đem đi biếu tặng hàng xóm mỗi người vài quả. Ai cũng tấm tắc khen ngon.
Cây xoài ngày càng lớn lên, nhưng thói quen chăm sóc của em dành cho nó vẫn không hề thay đổi. Em hứa sẽ giữ thói quen ấy đến tận sau này để cây có thể tiếp tục ra những trái xoài ngon ngọt như bây giờ.
------Mod Ngữ văn biên soạn và tổng hợp------