Đề bài: Em hãy viết một bài văn ngắn tả về buổi đi chơi mà em ấn tượng nhất.
Gợi ý làm bài:
1. Bài văn mẫu số 1
Chiếc xe của hai cha con em hoà lẫn vào dòng người và xe tấp nập. Đã gần sáu giờ, trời nhập nhoạng tối. Bất chợt, cả con đường bừng lên trong ánh sáng muôn màu. Từ trên hai dãy cột đèn, bóng đèn cao áp toả ánh sáng xanh dịu xuống mặt đường
Từng dòng người đổ ra đường mỗi lúc một đông. Khác với buổi sáng đi làm, bây giờ họ ăn mặc thật đẹp, quần áo đủ màu sắc, đủ kiểu… Các loại xe cộ thi nhau nối đuôi chạy qua chạy lại. Con đường phố vốn đã rộng thế, vậy mà giờ đây trở nên chật chội. Dưới ánh đèn, dưới các sắc màu quần áo, cả thành phố như nổi bật lên trên nền trời đen thẫm, nhấp nhánh như sao sa.
Trên hè phố mọi người đi lại tấp nập hơn buổi chiều. Già có, trẻ có, nhưng nhiều nhất vẫn là thanh niên. Họ đi thành từng đôi hoặc từng nhóm. Tay khoác tay nhau, họ trò chuyện vui vẻ, thỉnh thoảng lại rộ lên tiếng cười khúc khích. Trong số đó có cả những bé trai, bé gái trạc tuổi em, chạy hớt ha hớt hải đến năn nỉ người qua lại mua vé số cho mình. Có cả những gia đình bố mẹ dắt một vài em đi chơi phố. ở ngã tư, đèn xanh đỏ vẫn đều đặn chớp tắt báo hiệu, chú công an trang phục gọn gàng đứng ở vị trí quen thuộc của mình theo mọi hoạt động của đường phố. Ba và em đi dọc theo đường Điện Biên Phủ rồi ra Sài Gòn. Chợ Bến Thành im lìm đứng trong đêm, đèn trên nóc chợ nhấp nháy… Ôn ào và sôi động nhất vẫn là ở trước cửa Uy ban Nhân dân Thành phố. Một công viên rộng lớn tràn ngập người là người: mọi người như quên hết tất cả mệt nhọc sau một ngày làm việc. Họ hớn hở tươi tắn bên nhau. Gần tượng đài Bác, khách du lịch nước ngoài chụp hình liên tục, có lẽ họ muốn ghi lại hình ảnh Bác Hồ thân yêu của đất nước Việt Nam… Phía trái công viên là rạp “Rex” – Đoàn người lũ lượt kéo đến, kín cả trước cổng rạp. Họ đang chờ đợi để vào xem ca nhạc. Ba và em dừng lại trước dãy phố bán đồ may sẵn. Các cửa tiệm sáng trưng, treo la liệt quần áo thành nhiều tầng lớp. Thôi thì đủ kiểu, đủ màu, đủ loại. Những chiếc váy dành cho con nít mới dễ thương làm sao! Mỗi cái có một vẻ đẹp khác nhau quyến rũ khách hàng. Hai anh chị thanh niên đứng cạnh em cứ trầm trồ bàn tán về các kiểu quần áo mới lạ. Ba mua cho em một cái áo sơ mi trắng, may rất khéo, em mặc vừa như in.
Chiếc xe của hai cha con em hòa lẫn vào dòng người và xe tấp nập. Đã gần sáu giờ, trời nhập nhoạng tối. Bất chợt, cả con đường bừng lên trong ánh sáng muôn màu. Từ trên hai dãy cột đèn, bóng đèn cao áp toả ánh sáng xanh dịu xuống mặt đường. Hai bên phố, những bảng hiệu muôn hình muôn vẻ trang trí bằng đèn màu đủ loại xanh, đỏ, tím, vàng, trông thật rực rỡ. Một dãy dài quầy bán bánh Trung thu với những tên gọi khác nhau: Như Lan, Đồng Khánh, Cao Thăng, Long Xương, Kinh Đô... trưng bày rất đẹp mắt. Trong tủ kính, bánh nướng, bánh dẻo xếp từng lớp từng lớp. Có những chiếc làm thành hình chú heo con trông rất ngộ ngĩnh. Các cửa hàng treo đủ loại đèn: đèn lồng, đèn xếp, đèn kéo quân, đèn hình ngôi sao, hình máy bay, tàu thuỷ... Đặc biệt hơn cả là chiếc đèn hình Hu-gô đang tươi cười chào đón các bạn thiếu nhi. Em mê mải ngắm và băn khoăn không biết chọn cho mình chiếc nào. Xung quanh em, bao bạn khác cũng đang háo hức nhìn ngắm, so sánh để chọn mua chiếc ưng ý nhất.
Mua đèn và bánh xong, ba chở em đi dạo qua đường 3 tháng 2. Phía nhà hát Hòa Bình đông nghịt người qua lại. Mặt tiền nhà hát sáng trưng. Các anh chị thanh niên ăn mặc rất đẹp tụ tập đầy trong khuôn viên. Tiếng nhạc phát ra từ loa phóng thanh xen lẫn tiếng cười rộn rã, náo nức lòng người. Nhiều gia đình thảnh thơi đi dạo, chờ tới giờ biểu diễn. Những em bé xúng xính trong bộ đồ mới, tung tăng đi bên cha mẹ, trông thật dễ thương.
Chơi chán, trên đường về, ba dẫn em ra bến cảng. Khác với không khí ồn ào náo nhiệt ở công viên, bến sông có vẻ lặng lẽ êm đềm hơn. Dọc theo men bờ sông là những hàng quán, đèn nhấp nháy vàng làm sáng cả một khúc sông. Ba và em thả bộ theo bờ sông. Gió sông thổi lên lồng lộng mát rượi. Những chiếc phà trong đêm, đen trùi trũi lặng lẽ trôi. Gió đã lành lạnh, ba giục em ra về. Hai cha con thong thả thả bộ bên những hàng cây đang rì rào trong gió. Thỉnh thoảng một vài chiếc lá vàng rơi. Nó lượn lờ, chao đảo rồi buông mình xuống đất. Trong không khí mát mẻ của ban đêm, em ngửi thấy mùi hoa thơm thoang thoảng báo hiệu mùa xuân sắp về trên thành phố.
2. Bài văn mẫu số 2
Con phố nơi em ở cũng giống như bao con phố trong lòng thủ đô Hà Nội, thế nhưng ban ngày khi mọi người đều đi làm, đi học thì con phố lại mang vẻ thanh bình, yên ả vắng bóng người qua lại, chỉ đến khi con phố lên đèn nơi đây lại trở nên náo nhiệt và đông vui.
Mọi người ở Hà Nội chắc hẳn đều biết đến địa điểm vui chơi ăn uống nổi tiếng là "phố không ngủ" của Hà Nội, đó chính là phố Tạ Hiện - một khu phố đêm độc đáo nhất Hà Nội. Khác với vẻ đẹp yên tĩnh trong trẻo vào những buổi sáng tinh mơ, Tạ Hiện thay mình với vẻ đẹp quyến rũ, náo nức, rạo rực khi màn đêm buông xuống và phố xá lên đèn. Là một con phố cổ của Hà Nội, nơi đây vẫn giữ những vẻ đẹp cổ kính như những nếp nhà chật hẹp, mái ngói nâu cổ kính, lại thêm nhuốm màu vàng của đèn điện khiến cho khung cảnh trở nên xưa cũ, một vẻ đẹp khó tìm ở một thành phố hiện đại. Hàng trăm hàng nhìn ánh đèn trải dài khắp con đường nhỏ chỉ vài trăm mét gập ghềnh, đó là ánh đèn của những cửa tiệm, quán nhậu, quán bia ngay trên vỉa hè nằm san sát nhau, họ bày bán những món ngon đặc trưng của Hà Nội, nét đặc trưng đó đã để lại những ấn tượng khó phai trong lòng bất cứ ai kể cả khách nước ngoài khi đặt chân đến đây. Khi con phố lên đèn bạn sẽ bị choáng ngợp bởi không gian tấp nập, chật đến kín người, nhộn nhịp người qua lại, từng nhóm tụ tập trò chuyện, uống bia, cười nói rôm rả.
Tại đây, mọi khoảng cách về giới tính, độ tuổi, vùng miền hay ngôn ngữ, văn hóa đều đã bị xóa nhòa, tất cả hòa quyện cùng nhau tận hưởng hơi thở cuộc sống của Hà thành về đêm.
3. Bài văn mẫu số 3
Sau một tuần học tập căng thẳng, tối thứ bảy vừa qua, mẹ đưa em đi một vòng quanh khu trung tâm thành phố. Được ngắm cảnh thành phố lúc lên đèn, em mới thấy hết vẻ đẹp nguy nga và thơ mộng của thành phố mang tên Bác Hồ.
Không khí buổi tối thật êm ả, dễ chịu và mát mẻ. Thong thả đi bộ với mẹ trên đường phố em mới có dịp quan sát mọi hoạt động của thành phố vào ban đêm. Dọc hai bên đường, những ngọn đèn cao áp tỏa sáng lung linh. Những ngôi nhà cao tầng đồ sộ nguy nga được trang trí bởi hàng trăm chiếc đèn với đủ màu sắc đang thi nhau nhấp nháy như muôn vàn các vì sao trên trời. Trên các vòm cây xanh, đèn được kết hàng dãy dài thi nhau rủ xuống mặt đường chẳng khác nào như mái tóc người thiếu nữ duyên dáng thướt tha. Người đi bộ đổ ra trung tâm thành phố mỗi lúc một đông, họ đi thong thả, ung dung với những bộ quần áo đủ kiểu, đủ màu sắc.
Trước cửa ủy ban nhân dân thành phố là một công viên rộng lớn với muôn vàn những đóa hoa đang lung linh đua sắc, ở đây tụ tập rất nhiều người, họ tươi cười hớn hở nói chuyện bên nhau, tất cả dường như quên hết nỗi vất vả mệt nhọc sau một tuần làm việc. Bên kia đường là rạp chiếu bóng Rex, ở đó có rất đông các anh chị thanh niên, họ đang chờ để vào rạp xem phim trông họ thật thanh thản và đáng yêu.
Đi một vòng công viên, em và mẹ dọc theo đường Nguyễn Huệ ra bến sông Bạch Đằng. Gió sông thổi lồng lộng mát rượi. Không khí ở đây thật là dễ chịu. Trên sông, những chiếc phà đang trôi lặng lẽ. Mặt nước được ánh đèn chiếu vào sóng sánh như được dát vàng. Dọc hai bờ sông là những quán cà phê mở nhạc xập xinh, khách đến đây uống cà phê cũng rất đông, vừa uống vừa nói chuyện vui vẻ. Em và mẹ cũng vào một quán kem ở bờ sông để vừa ăn vừa ngắm cảnh đẹp của đêm Sài Gòn. Thành phố của em lúc nào cũng tươi vui, rộn rã đầy sức sống. Em rất yêu thành phố của em, dù mai này có đi đâu xa nhưng em mãi mãi không quên thành phố yêu dấu này.
4. Bài văn mẫu số 4
Em vẫn thường nghe mọi người nói: “Hà Nội đẹp nhất về đêm”. Nghỉ hè năm vừa rồi, bố mẹ có lên thăm nhà bác trên Hà Nội và dẫn em đi chơi vào buổi tối. Khung cảnh tuyệt đẹp đó mãi ở trong tâm trí của em.
Cơn mưa buổi chiều kịp tưới tắm cho thành phố làm không khí ở đây thêm mát mẻ. Trời tối dần, đèn đường được bật sáng. Các cửa hàng, cửa hiệu cũng lên đèn lấp lánh. Thành phố vẫn tấp nập, nhộn nhịp nhưng thanh bình đến lạ. Đường phố như rộng hơn bởi không còn chen lấn, tắc đường như lúc chập tối. Mọi người mặc những trang phục yêu thích ra đường chơi. Dường như mọi người đang muốn xua đi những mệt mỏi của một ngày làm việc. Em được bố mẹ dẫn ra Hồ Hoàn Kiếm chơi. Gió thổi đưa hơi nước vào mang lại cảm giác mát mẻ, dễ chịu. Dọc theo bờ hồ đèn chiếu sáng tạo thành những luồng lấp lánh trên mặt nước. Đi qua cửa các nhà hàng lớn em ngửi thấy mùi tinh dầu thơm dịu. Đèn từ các nhà hàng được thắp lên làm đường phố thêm lung linh, sang trọng. Những bản nhạc hay được bật lên như góp phần làm buổi tối ở đây thú vị.
Quanh bờ hồ mọi người đi lại đông vui, đặc biệt là khu phố đi bộ. Người già, người trẻ, trẻ em… đi thành từng tốp, từng nhóm. Họ cười nói thoải mái, vui vẻ. Trẻ em được chạy nhảy tung tăng dưới sự quan sát của người lớn. Có bạn mè nheo đòi bố mẹ cho ăn kèm mới chịu. Các anh chị thanh niên thì đùa giỡn, có người chụp ảnh kỉ niệm, có người lại đi thành từng đôi thầm thì với nhau. Bố dẫn em vào ăn kem Tràng Tiền. Điều thú vị khi ăn kem ở đó là em cần đứng xếp hàng để nhận kem và ăn. Người đứng xếp hàng rất đông nhưng không một ai chen ngang, ai cũng lịch sự chờ đến lượt mình. Ăn kem xong cả nhà em ra bờ hồ đi dạo, hóng gió, tận hưởng niềm vui của Hà Nội về đêm.
Lúc đi dạo em có gặp những em bé tầm tuổi em đi đánh giày, đi bán xôi dạo, bán tăm, bán hoa… Bố em có mua ủng hộ một vài thứ nhỏ cho các bạn. Thấy cảnh đó em động lòng thương và nhìn bố mẹ mình. Em thầm cảm ơn vì có đầy đủ bố mẹ có mái nhà ấm áp để về.
Đến bây giờ em mới thực sự thám thía câu: “Hà Nội đẹp nhất về đêm”. Bao cái xô bồ, nhọc nhằn đều được mọi người tạm gác lại để tận hưởng niềm hạnh phúc bình dị, ngọt ngào bên nhau. Em cũng mong rằng các bạn nhỏ em gặp sẽ bớt khó khăn hơn và cũng có được những buổi tối đi chơi bên bố mẹ như em.
------Mod Ngữ văn biên soạn và tổng hợp------