Bài văn tả về cây gạo - Văn mẫu lớp 5

Đề bài: Em hãy tả về cây gạo mà em thích dưới dạng một bài văn ngắn.

Gợi ý làm bài:

1. Bài văn mẫu số 1

Hè vừa rồi, em được bố mẹ cho về thăm quê ngoại. Trước cổng nhà bà có trồng một cây gạo rất đẹp, nở hoa rực rỡ. Cây gạo cao hơn hai chục mét, gốc cây khá to, bằng vòng tay của em. Vỏ cây màu nâu đất, có gai nhọn, nếu không cẩn thận rất dễ bị đâm vào da.

Cây thẳng ở dưới gốc và phân nhánh phần ngọn, nhánh cây to vươn dài ra giữa khoảng không. Gạo vào mùa hoa nên lá rụng hết, chỉ còn một bầu trời hoa đỏ rực như những đốm lửa nổi bật giữa bầu trời xanh thẳm. Mỗi bông hoa gạo có năm cánh, xoè rộng, nhị hoa nổi bật ở giữa như những sợi râu nhỏ. Từ hoa gạo dần kết quả, quả gạo không quá lớn bên trong chứa nhiều sợi như những sợi bông nhỏ. Những chiều hè, em cùng cả nhà ra gốc gạo hóng mát, tiếng rộn ràng của bầy chim chuyền cành trên cao như hoà vào khúc nhạc thương yêu.

Lá gạo hình bàn tay, màu xanh biếc. Mỗi mùa hoa gạo đến, hoa nở rực cả một khoảng không, bông nào bông nấy mang màu đỏ tựa những đốm lửa rực rỡ tuyệt đẹp dưới nắng trời như đang khoe vẻ đẹp kiều diễm của mình. Những cơn gió nhẹ lướt qua làm vài bông gạo lìa cành, cánh gạo phất phơ từ trên cao xuống trông thật đẹp. Trên ngọn cây, chim chóc bay về làm tổ, tiếng hót râm ran chào đón mọi người. Đêm về, gạo đứng trầm ngâm hiền lành, cành gạo đung đưa trong làn gió thật yên bình thư thái biết bao.

Em rất thích cây gạo này, sau này về thành phố, em sẽ kể cho các bạn nghe về gốc gạo trước cổng nhà ngoại em.

2. Bài văn mẫu số 2

Cứ mỗi lần về quê ngoại, em lại có dịp được ngắm cây gạo già đầu làng. Đứng từ xa trông, gạo như một người dũng sĩ hiên ngang giữa khoảng đất rộng bảo vệ cho dân làng. Cây gạo cao hơn 30 mét, mọc thẳng đứng. Thân cây gạo to, vỏ có gai nhọn, màu nâu. Cây gạo thẳng đuột, lên cao phân nhánh, những nhánh gạo to lớn như những bắp tay người lớn vươn dài ra đón ánh nắng mặt trời. Lá gạo xoè ra khá lớn, hình chân vịt, có màu xanh biếc, khi về già lá ngả màu vàng và rụng cành. Hoa gạo có màu đỏ đậm hay đỏ hồng, mỗi hoa có vài cánh nhỏ, nhụy hoa khá lớn và trông rất kiều diễm. Hoa gạo nở ngập tràn, chi chít những bông đỏ như những tia lửa nhỏ thắp lên rực rỡ và xinh đẹp biết bao. Trên khóm gạo, chim chóc bay đến hội tụ ca khúc ca đầy sôi động đầy thích thú.

Gạo phân nhánh đầu ngọn, những cành khá to và vươn dài chiếm lấy một khoảng không. Lá gạo có màu xanh nhạt, vào mùa hoa lá gạo rụng hết, hoa gạo bắt đầu nở bập bùng như những đốm lửa nhỏ giữa bầu trời tuyệt đẹp. Hoa gạo màu đỏ đậm, cuống hoa có màu xanh đậm, dài bằng đốt ngón tay. Những chiều về, tụi nhỏ chúng em kéo tới dưới gốc gạo vui chơi, tụm năm tụm bảy kể chuyện cho nhau nghe. Trên cao, chim chóc ríu rít gọi mới bình yên đến lạ.

Trải qua nhiều mưa nắng, bão tố của thời tiết mà gạo vẫn đứng vững đến bây giờ, chứng kiến bao sự đổi thay của làng quê và sự trưởng thành của bao thế hệ. Cây gạo trở thành một biểu tượng thân yêu của làng quê em, bởi vậy mà ai cũng đều yêu quý nó.

3. Bài văn mẫu số 3

Đầu làng em có một cây gạo lâu năm. Mỗi mùa cây gạo lại có vẻ đẹp riêng khiến em rất ấn tượng.

Hoa gạo còn có một tên gọi thân thương khác là hoa mộc miên. Bao năm tháng qua đi, cây gạo già vẫn trầm ngâm đứng ở đầu làng quan sát cuộc sống con người. Thân gạo to, màu nâu nhạt, bạc phếch vì gió mưa. Rất khó để nhìn thấy những cái gai ở gần gốc mà chỉ có thể nhìn thấy gai ở đoạn thân cao hơn. Cây gạo rất cao, lên tới đầu ngọn gạo mới phân nhánh. Cành của cụ gạo vươn dài kiêu hãnh dưới trời xanh. Càng có tuổi cành gạo càng vững chắc. Vào mùa hè, gạo ra nhiều lá xanh nhạt tỏa bóng mát rượi. Nhìn từ xa, lá gạo trông như những cánh tay nhỏ bé trên cành. Mùa thu, cụ gạo đón ánh trăng vàng với bọn trẻ đi phá cỗ. Sang mùa đông, lá gạo dần rụng xuống. Dường như lá gạo đang muốn cây chắt chiu từng giọt nhựa để cây trổ hoa. Mùa xuân ấm áp về, hoa gạo nhú lên những màu đỏ chói. Hình ảnh cây gạo nở hoa cũng là hình ảnh làm em hồi hộp, xao xuyến nhất. Nhìn từ xa, câu gạo như một mâm xôi gấc khổng lồ. Cây gạo làm cho cả một khoảng trời đỏ rực rỡ. Hoa gạo được ba tháng thì rụng hết. Cây lại chắt chiu mầm nhựa để cây cho ra lộc, lá…

Từ xa xưa hoa gạo đã đi vào trong thơ ca:

“Bao giờ cho đến tháng ba

Hoa gạo rụng xuống bà già cất chăn…”

Ai đã từng đến với làng quê em sẽ không thẻ quên vẻ đẹp cổ kính của cây hoa gạo. Người dân làng em ai cũng yêu quý cây và mong cây gạo sống lâu hơn nữa để tiếp tục chứng kiến sự đổi thay của làng quê cũng như con người.

4. Bài văn mẫu số 4

“Mỗi độ tháng ba về

Ai vãi lửa đam mê vào bầu trời cháy bỏng?”

Những bông hoa Gạo đỏ rực, cháy bỏng những đam mê báo hiệu cho chúng ta biết đã bước vào tháng ba, tháng giao mùa giữa mùa xuân và mùa hạ. Ở đâu đó trên mọi miền đất nước vượt lên màu xanh của lũy tre làng là những cây gạo điểm những bông hoa đỏ thắm, rực rỡ cả một góc trời.

Hoa Gạo hay còn được gọi bằng một cái tên khác như hoa Mộc Miên nghe vừa lạ lại vừa quen. Cái màu hoa ấy xua tan đi cái lạnh lẽo của mùa đông, mang đến sự bình yên ấm áp của cái thời khắc giao mùa ấy. Sự sống của làng quê dường như thắm đượm lên thêm khi những bông hoa Gạo đỏ rực nổi bật giữa xanh cao yên tĩnh của đất trời. Trên những con đường làng hoa Gạo rực rỡ như muốn níu lấy ánh mắt của những người nông dân còn đang bận bịu với công việc đống áng. Cái thứ hoa đang nhen nhói khắp các triền đê, thắp lên trong ta cả một vùng trời thương nhớ. Những chấm đỏ đốt trong sương mù báo hiệu nơi ấy có những dòng sông với những bến đò. Đối với bọn trẻ con chúng tôi ngày ấy, cây Gạo là cả một thế giới linh thiêng, bí ẩn qua những câu chuyện truyền thuyết từ xa xưa về những con ma thần bí quanh quẩn bên gốc gạo già.

Nhớ hồi còn nhỏ, hoa Gạo rụng đỏ cả một gốc cây, chúng tôi thi nhau nhặt rồi xâu chúng lại quàng lên cổ mà thi nhau cười hả hê, thích thú với cái vòng của mình. Rồi những bông hoa Gạo trông như những chiếc đèn hoa đăng rung rinh trong gió. Tôi thích nhất là được ngắm nhìn những bông hoa Gạo rơi từ trên cao xuống, gió thổi nhè nhẹ làm cho những chiếc đèn hoa đăng ấy xoay xoay rồi hạ xuống mặt đất mà không hề bị giập nát. Từng bông hoa đã vô tình rơi vào kí ức tôi và chúng vẫn mãi nằm im ở đó.

Lớn lên chút nữa, mỗi mùa hoa Gạo về khi cái tết vừa mới qua đi lại báo hiệu cho lũ học trò chúng tôi biết mùa thi sắp tới. Có hôm ngẫu hứng mấy đứa rủ nhau ra gốc cây gạo ngồi ôn bài. Cây Gạo già cỗi che trở như ôm trọn chúng tôi vào lòng. Đến khi trưởng thành xa quê hương lên thành phố học, nơi chốn phồn hoa đô thị, tôi không tìm thấy được cái loài hoa ấy nữa. Nhưng cây gạo hồi đó, những bông hoa đăng đỏ rực hồi đó vẫn ở sâu thẳm tận trong lòng tôi, nơi những kí ức trở thành những gì thiêng liêng nhất, cao cả nhất.

------Mod Ngữ văn biên soạn và tổng hợp------

Tham khảo thêm

Bình luận

Có Thể Bạn Quan Tâm ?