Đề bài: Em hãy viết một đoạn văn ngắn kể về gia đình em với người bạn mới quen.
Gợi ý làm bài:
1. Đoạn văn mẫu số 1
Hôm nay chúng mình cùng kể cho nhau nghe về gia đình, Hoài nhé! Nhà mình có sáu thành viên, còn đông hơn nhà bạn đúng không ? Ông bà nội mình đã về hưu nhiều năm nay, ông bà rất hiền từ và yêu thương con cháu. Bố mình làm ở công ty may mặc, mẹ mình là bác sĩ nha khoa làm việc tại phòng khám gia đình. Nhà mình chỉ có hai anh em thôi. Năm tới, anh Đức sẽ bước vào cánh cổng đại học. Cả ông bà và bố mẹ đều yêu thương nhưng cũng nghiêm khắc với hai anh em mình lắm. Có lúc ham chơi, quên học bài, thế nào mình cũng bị vài roi của bố hoặc của mẹ. Khi nào rảnh, Hoài nhớ đến nhà mình chơi nhé. Khi ấy mình sẽ bảo mẹ kiểm tra răng giúp bạn luôn, có được không?
2. Đoạn văn mẫu số 2
Mỗi lần gặp nhau, lúc nào cũng vội cả, chỉ trao đổi với nhau được vài câu về chuyện học hành, vui chơi… là trống đánh vào học rồi. Biết nhau, quen nhau đã ba tuần nay mà chả có đứa nào biết về gia đình của nhau cả. Nay, có thể chúng mình được ngồi với nhau lâu đấy. Giờ thì mình kể cho cậu nghe về gia đình của mình trước đã, sau đó đến lượt cậu. Thế nhé! Gia đình mình trước đây ở dưới quê, vừa mới chuyển lên đây được ba năm. Bố mình làm việc ở sở kế hoạch đầu tư của tỉnh, mẹ mình là cô giáo dạy học ở trường tiểu học Lí Tự Trọng. Anh trai mình tốt nghiệp lớp mười hai năm rồi, thi đại học không đỗ, vừa mới đi bộ đội trong đợt tuyển quân đầu năm. Trước lúc lên đường, anh hứa với bố mẹ mình, sau khi hoàn thành nghĩa vụ quân sự, anh sẽ trở về tiếp tục ôn thi đại học. Ở nhà, chỉ có mỗi mình. Mỗi lần học bài, làm bài tập, gặp phải những bài khó, không biết hỏi ai, trao đổi với ai, phải đợi mẹ đi dạy về mới hỏi được. À này! Nhà cậu chỉ cách nhà mình có một hẻm. Hay là buổi sáng, cậu đến nhà mình, chúng mình cùng học bài cho vui, được không?
3. Đoạn văn mẫu số 3
Quen Thanh đã một tuần rồi mà hôm nay chúng ta mới có dịp để kể cho nhau nghe về gia đình mình. Tớ sẽ kể cho cậu nghe trước nhé. Gia đình tớ trước đây sống dưới quê nội ở Hà Nam, vừa mới chuyển lên Hà Nội được ba năm. Bố tớ làm việc ở công ty môi trường, còn mẹ là cô giáo dạy tại trường Tiểu học Lí Tự Trọng. Anh trai tớ sau khi tốt nghiệp lớp 12 đã nhập ngũ luôn trong tháng 8. Trước lúc lên đường, anh hứa với bố mẹ rằng: sau khi hoàn thành nghĩa vụ quân sự, anh sẽ trở về tiếp tục ôn thi đại học. Bố mẹ tớ rất gương mẫu và thường dạy cho hai n hem những điều hay, lẽ phải. Gia đình tớ sống rất vui vẻ và hạnh phúc. Cuối tuần này tớ mời Thanh tới nhà chơi nhé!
4. Đoạn văn mẫu số 4
Mình và cậu thân nhau khá lâu mà cậu chưa biết rõ về gia đình mình. Để mình kể cho cậu biết nhé. Gia đình mình có năm người, bà ngoại, bố mẹ và hai n hem mình. Bố mẹ mình đều làm nông còn bà mình cũng lớn tuổi rồi. Chị em mình học cùng trường Tiểu học Ninh Bình. Bố mình là một nông dân giỏi. Bố trồng lúa năm nào cũng đạt năng suất cao nên nhà mình lúa gạo đầy đủ, có khi còn được bán bớt đi để lấy tiền trang trải chi phí trong gia đình. Khi đi học về, hai chị em mình giúp mẹ cho vịt, gà, lợn ăn no rồi cùng cả nhà ăn cơm. Cơm nước xong, chị mình dọn dẹp bàn ăn, rửa bát đĩa, xoong nồi. Cả nhà đi ngủ trưa độ mười bốn giờ mới dậy. Ngủ dậy, rửa mặt xong thì mỗi người một việc. Đến mùa gặt hoặc mùa cây lúa, công việc còn nhiều hơn. Tuy vất vả thế nhưng mình rất yêu gia đình, yêu những lúc bận rộn vì vụ mùa. Có thế, gia đình mình mới sung túc đầy đủ lúa gạo được.
5. Đoạn văn mẫu số 5
Không ngờ chúng mình lại gặp nhau ở đây. Đầu năm ngoái mình thấy cậu với ba mẹ và hình như cả chị cậu nữa cùng đi tham quan Vũng Tàu trên một chuyến xe với gia đình mình thì phải! Cậu chuyển trường lên đây từ đầu năm phải không? Mình ở lớp 31, còn cậu lớp 35, lớp cô Thảo chủ nhiệm, đúng không? Chúng mình nghỉ tập một lát, chạy hơn ba mươi phút rồi, mệt quá. Nào ngồi xuống đây, chúng mình làm quen đi! Nhà mình ở hẻm Thống Nhất kia kìa, số nhà 12 A trước cổng, có cây dừa cao nhất đấy. Đến đó cậu cứ bấm chuông là mình ra ngay. Nhà mình chỉ có bốn người. Bố mình làm ở công ty may mặc tại thành phố Hồ Chí Minh. Mẹ mình là một bác sĩ nha khoa công tác ở bệnh viện tỉnh. Nhà mình chỉ có hai chị em thôi. Chị mình đang học lớp mười hai trường chuyên. Mình là út. Năm tới chị mình vào đại học, lên ở trên ấy với bố mình. Dưới này, chỉ còn hai mẹ con mình. Bố mẹ và chị rất cưng mình nhưng cũng nghiêm khắc với mình lắm. Có lúc ham chơi, quên học bài, thế nào mình cũng bị vài roi của chị hoặc của mẹ. Mỗi lần bố về, mình thường mách lại với bố mình. Cứ tưởng bố sẽ bênh mình, nào ngờ bố chỉ mỉm cười rồi nói nhỏ với mình: “Thế là mẹ với chị thương con nhất đấy! Chắc con đã từng nghe thầy cô con dạy ‘Thương thì cho roi cho vọt, ghét thì cho ngọt cho bùi” đó sao!” Lúc đó, cả nhà mình ai cũng cười, vui lắm! Cậu nhớ đến nhà mình chơi nhé!
6. Đoạn văn mẫu số 6
Sáng nay Việt Trinh cũng đi đọc sách đấy à? Ngồi xuống đây với mình một lát, chút nữa thư viện mở cửa, chúng mình cùng vào. À, khi nào rỗi, đến nhà mình chơi! Nhà mình ở gần đây thôi. Ở số nhà 18 C, đường Trần Phú, phường 5 đấy! Nghe mình nói, mình có một người bạn mới quen, bạn cùng đọc sách ở thư viện, bạn ấy tên Việt Trinh, vui tính và dễ thương lắm, gia đình mình ai cũng muốn gặp. Bạn đấy! Nhà mình chỉ có bốn người: bố mẹ và hai chị em mình. Bố mẹ đều là thầy cô giáo, giảng dạy ở trường Cao đẳng Sư phạm tỉnh. Chị mình thì đang học đại học năm thứ ba ở Thành phố Hồ Chí Minh, thỉnh thoảng chị mới về thăm nhà. Cả nhà mình thương nhau lắm. Vui nhất là những lúc chị mình về thăm nhà, mẹ mình thường làm những bữa tiệc nhỏ. Những lúc như thế, cả chị và mình đều xúm vào giúp mẹ. Làm việc vừa vui, lại học được ở mẹ cách làm các món ăn. Thích lắm Trinh a! Chủ nhật tuần tới chị mình về, Việt Trinh đến nhà mình chơi nhé!
------Mod Ngữ văn biên soạn và tổng hợp------