Đề bài: Bằng một bài văn ngắn em hãy kể lại một đoạn của câu chuyện Cóc kiện trời mà em đã đọc hoặc đã nghe.
Gợi ý làm bài:
1. Bài văn mẫu số 1
Một năm nọ, trời làm hạn hán rất lâu khiến cho ruộng đồng nứt nẻ, cây cối trụ trơ, còn muôn loài thì khát khô cả họng. Loài Ong như chúng tôi cũng không thể sống được. Nghe theo lời Cóc, tôi và Cua, Gấu, Cọp và Cáo lên thiên đình kiện trời.
Đến cửa Trời, chúng tôi thấy một cái trống rất to. Cóc liền bảo anh Cua:
- Anh Cua bò vào chum nước này.
Rồi quay sang bảo với tôi:
- Còn cô Ông hãy đợi sau cánh cửa.
Cóc lại bảo anh Gấu, Cọp và chị Cáo nấp ở hai bên. Dù không hiểu ý đồ của Cóc, nhưng vì tin tưởng nên chúng tôi vẫn làm theo. Tôi nấp sau cánh cửa nhưng vẫn lén nhìn xem Cóc đang làm gì.
Sắp đặt mọi thứ xong, Cóc liền một mình bước tới, lấy dùi đánh ba hồi trống. Sau đó, từ đâu có một chú Gà bay đến. Biết là do trời sai Gà đến trị tội, Cóc liền ra hiệu cho Cáo. Anh Cáo nhảy xổ tới cắn cổ Gà tha đi. Một lúc sau, Trời lại sai Chó ra bắt Cáo. Nhưng Chó vừa ra tới cửa thì đã bị Gấu quật chết. Lúc này, Trời tức lắm, sai Thần Sét ra trị anh Gấu. Thần Sét cầm lưỡi tầm sét rất hùng hổ đi ra. Cóc liền ra hiệu cho tôi. Hiểu ý Cóc, tôi lao ra đốt Thần Sét túi bụi. Thần phải nhảy vào chum nước gần đóm thì lập tức bị anh Cua giơ càng ra kẹp làm thần đau điếng. Đến khi thần nhảy ra thì lại bị anh Cọp vồ lấy.
Cuối cùng, Trời túng thế đành phải mời chúng tôi vào. Cóc liền thưa với Trời:
- Muôn tâu Thượng đế! Đã lâu rồi dưới trần gian không có lấy một giọt mưa. Kính xin Thượng đế hãy cho mưa cứu muôn loài.
Trời liền nói:
- Cậu hãy về đi, ta sẽ cho mưa xuống. Lần sau, nếu muốn mưa chỉ cần cậu nghiến răng báo cho ta biết.
Chúng tôi ra về, trong lòng vui mừng khôn xiết. Đến khi về trần gian, nước đã ngập cả ruộng đồng. Từ đó, mỗi khi anh Cóc khiến răng là Trời đều sẽ đổ mưa.
2. Bài văn mẫu số 2
Một năm, hạn hán diễn ra rất lâu. Ruộng đồng nứt nẻ, cây cối khô héo. Muôn loài đều đứng trước nguy cơ diệt vong. Tôi là chú Cóc nhỏ bé nhưng vẫn muốn lên thiên đình kiến Trời. Dọc đường, tôi gặp anh Gấu, anh Cọp, cô Ong, anh Cua và chị Cáo. Họ biết tôi lên thiên đình đòi Trời cho mưa xuống thì cũng xin đi cùng.
Chúng tôi theo ngọn gió mà đã đến cổng thiên đình. Trước cổng thấy một cái trống rất to. Tôi suy nghĩ một lúc rồi sắp xếp: Anh Cua thì bò vào chum nước, cô Ong thì đợi sau cánh cửa, còn chị Cáo, anh Gấu, anh Cọp thì nấp ở hai bên.
Xong xuôi, tôi tiến đến chiếc trống, đánh lên ba hồi. Một lúc sau, tôi nhìn thấy một anh Gà đang đến. Đoạn được Trời sai Gà ra trị tội. Tôi liền ra hiệu cho anh Cáo. Khi Gà vừa bay đến thì anh Cáo đã nhảy ra cắn cổ tha đi mất. Trời lại tiếp tục sai Chó ra đuổi bắt Cáo, nhưng Chó mời ra tới cửa đã bị Gấu quật ngã chết. Chắc hắn lúc này Trời giận dữ lắm. Từ xa, tôi đã thấy Thần Sét cầm lưỡi tầm sét đang tiến đến. Tôi lại ra hiệu cho cô Ong bay ra đốt thần túi bụi. Thần Sét phải nhảy vào trong chum nước. Nhưng rồi thần lại bị anh Cua kẹp đau điếng. Thần Sét nhảy ra ngoài thì bị anh Cọp vồ lấy. Trời thấy thế phải gọi chúng tôi vào.
Tôi liên tâu với trời:
- Muôn tâu Thượng đế! Suốt một năm nay, trần gian không có lấy một giọt nước. Xin Trời hãy ban mưa xuống cứu giúp muôn loài.
Trời túng thế, đành phải dịu giọng nói:
- Thôi, cậu cứ về đi. Ta sẽ cho mưa xuống!
Trời còn nói rằng nếu lần sau muốn mưa, tôi chỉ cần nghiến răng là được. Chúng tôi về tới trần gian mưa đã ngập cả ruộng đồng. Kể từ đó, hễ tôi nghiến răng là trời lại đổ mưa.
3. Bài văn mẫu số 3
Gấu, Cọp cùng Cua và Cóc đều nhập lại thành đoàn. Đi thêm một chặng nữa thì gặp đàn Ong đang khô mật và con Cáo bị lửa nướng cháy xém lông. Thấy cả đoàn cùng nhau đi kiện trời thì cả hai con thấy vậy cũng xin nhập đoàn để theo cùng. Và đoàn loài vật ngày một đông thêm cùng nhau đi kiện Trời do Cóc dẫn đầu.
Cóc dẫn các bạn đi mãi, đi mãi đến tận cửa thiên đình. Khi đi trên đường cả bọn đều hăng hái nhưng đến trước cửa Trời oai nghiêm, bọn Cọp, Gấu, Cáo, Ong, Cua đều sợ, duy chỉ có Cóc là gan liền dõng dạc ra lệnh:
- Bây giờ các anh phải nghe lời tôi. Kia là chum nước của Trời, anh Cua vào nấp trong ấy. Anh Cáo nấp ở phía bên trái tôi, anh Gấu nằm ở phía bên phải tôi, còn anh Cọp chịu khó nằm đằng sau tôi. Các anh có nghe lệnh của tôi thì mới thắng được Trời.
Tất cả đều nghe lệnh của Cóc. Sắp đặt xong đâu đấy Cóc mới nhảy lên mặt trống đánh ba hồi ầm vang như sấm động.
Đang nằm ngủ trưa thư giãn, Ngọc Hoàng bị tiếng trống lôi đình đánh thức dậy nên bực bội lắm, liền sai Thiên Lôi ra xem có chuyện gì. Thiên Lôi lười biếng vội phủi bụi và mạng nhện giăng đầy trên lưỡi búa tầm sét cắm cổ chạy ra. Thiên Lôi ngạc nhiên vì ở ngoài cửa thiên đình chẳng thấy có một người nào cả chỉ thấy mỗi một con Cóc xù xì xấu xí đang ngồi chễm trệ trên mặt trống của nhà Trời. Thiên Lôi hết nhìn con Cóc lại nhìn lưỡi búa tầm sét khổng lồ của mình và thở dài vì cái búa to quá mà Cóc bé quá, đánh chưa chắc đã trúng được. Thiên Lôi bèn chạy vào tâu Ngọc Hoàng. Ngọc Hoàng nghe xong bực lắm bèn sai con gà trời bay ra mổ chết chú Cóc hỗn xược kia.
4. Bài văn mẫu số 4
Tại sao con cóc lại cứ kêu như vậy trước khi trời chuẩn bị đổ mưa? Chúng đang gọi ai hay đang ra hiệu đúng không nhỉ? Hiện tưởng này lạ quá phải không các bé! Vậy hôm nay Vườn cổ tích và các bé cùng nhau tìm hiểu và lý giải về nó qua câu chuyện Cóc kiện Trời nhé!
Vào một ngày rất lâu lâu rồi, năm nào cũng không rõ, năm ấy hạn hán nặng nề. Trên trời không đổ một giọt mưa, sông ngòi khô cạn kiệt, cây cối mùa màng vì không có nước tưới cũng vì thế mà khô cằn rồi chết khô. Không những vậy, các loài chim muông thú dữ cũng không có nước để uống, chũng đều nằm lè lưỡi, trực chờ cái chết tới. Các con vật to lớn hùng mạnh xưa nay tác oai tác quái trong rừng đều nằm lè lưỡi mà thở để đợi chết, không ai nghĩ được kế gì để cứu mình, cứu muôn loài. Sức mạnh của chúng chỉ để bắt nạt nhau thôi chứ đâu có thể làm gì nổi ông trời. Duy có anh chàng Cóc tía bé nhỏ, xấu xí kia là có gan to. Anh tính chuyện lên thiên đình kiện Trời làm mưa cứu muôn loài…
Dù chỉ có môt mình đi kiện ông trời những Cóc tía không hề nan lòng. Đi qua một vũng đầm khô, Cóc tía gặp Cua càng. Cua hỏi Cóc đi đâu. Cóc bèn kể rõ sự tình và rủ Cua cùng đi kiện Trời. Ban đầu Cua định bàn ngang, thà chết ở đây còn hơn chứ Trời xa thế đi sao tới mà kiện với tụng. Nhưng những con vật ở quanh Cua nghe Cóc nói lại tranh nhau mà bàn ngang bàn lùi, làm cho Cua nổi giận. Nói ngang bàn ngang là chuyện ngang của Cua thế mà họ lại dám tranh mất cái quyền ấy, cái quyền được phép ngang như cua cơ mà. Thế là Cua làm ngược lại, Cua tình nguyện cùng đi với Cóc.
------Mod Ngữ văn biên soạn và tổng hợp------