Đề bài: Em hãy viết một bức thư ngắn kể về ước mơ của em cho người thân biết.
Gợi ý làm bài:
1. Bài văn mẫu số 1
Thành thân mến!
Thành ơi, em có khỏe không? Bố em vẫn đi chữa bệnh ổn chứ? Em vẫn học giỏi như ngày nào chứ? Mẹ em vẫn làm khu công nghiệp hả? Cu Thái đã đi mẫu giáo chưa? Trường em ở đấy đi học có xa không?
Còn anh gia đình ở đây vẫn ổn như ngày em về. Năm nay anh học thầy Lập. Anh phải học 8 buổi đấy. Vui lắm Thành ạ vì học lớp 4 có nhiều bài học thú vị, anh thích lắm. Thầy giáo luôn bảo rằng: “Có công mài sắt có ngày nên kim”. Thành biết không? Anh có một ước mơ sau này anh sẽ trở thành một bác sĩ đa khoa chữa được mọi bệnh hiểm nghèo cho mọi người dân. Và anh hi vọng có thể chữa được cả bệnh cho chú Tiến, bố của em nữa. Anh hình dung ra, anh sẽ làm trong một bệnh viện lớn. Anh sẽ mặc những chiếc áo bờ-lu trắng đầu đội mũ. Anh sẽ mổ những ca mổ với thiết bị hiện đại, cứu sống rất nhiều bệnh nhân.
Thành ơi, ước mơ của anh là như vậy đấy. Còn em ước mơ sau này sẽ làm gì? Em kể cho anh nghe đi? Anh chờ thư Thành nhé. Thôi thư anh viết đã dài, anh dừng bút tại đây anh chúc Thành học giỏi và gặp nhiều may mắn. Chúc cả nhà em luôn mạnh khỏe, may mắn. Chúc ước của em sớm thành hiện thực nữa nhé.
Anh họ của em,
Nam
Bùi Mẫn Nam
2. Bài văn mẫu số 2
Huyền Trâm thân mến!
Mình mới nhận được thư của cậu sáng nay. Đọc thư cậu xong, mình rất vui. Dạo này mình rất khỏe, việc học tập cũng khá ổn. Môn Toán của mình đã khá hơn, còn môn Tiếng Việt mình đã vượt lên xếp thứ nhất đấy nhé.
Trâm còn nhớ hồi xưa chúng mình chơi trò viết ước mơ vào chai thủy tinh rồi chôn dưới gốc cây không? Hồi đó thật là vui phải không? Nhớ lúc đó mình ghi ước mơ trở thành Thủy thủ mặt trăng, nghĩ lại hồi đấy mình thật là trẻ con quá. Bây giờ lớn hơn rồi, đã hiểu biết hơn, mình rất muốn trở thành một cô giáo dạy văn như mẹ mình. Hằng ngày, thấy mẹ miệt mài soạn giáo án, đọc tài liệu, tập bình thơ văn, mình rất thích. Có lẽ từ bé đã được nghe mẹ kể chuyện văn chương nên nghề văn đã ăn sâu trong tâm trí mình. Mình yêu môn văn lắm, mình thích đọc sách và bình chúng, mình cũng rất yêu trẻ con nữa. Nghề giáo viên dạy văn có lẽ là hợp với mình nhất, cậu có nghĩ như vậy không? Cậu có ước mơ gì cho tương lai chưa? Viết thư kể mình nghe nhé!
Chúc cậu luôn mạnh khỏe và học giỏi. Mình sẽ chờ hồi âm của cậu.
Bạn thân của cậu,
Thục Trinh
3. Bài văn mẫu số 3
Minh thân mến!
Thế là đã 5 tháng tớ không được gặp cậu. Dạo này cậu thế nào rồi? Vẫn gầy hay đã tăng được cân nào chưa? Từ ngày cậu chuyển trường vào Thành phố Hồ Chí Minh, ai trong lớp mình cũng buồn lắm, các bạn trong lớp nhắc đến cậu suốt luôn đấy! Lớp mới, trường mới của cậu thế nào, đã quen chưa? Chắc vui lắm nhỉ. Khi nào rảnh, cậu nhớ viết thư kể cho tớ nghe nhé!
À Minh này, sau này cậu muốn làm nghề gì vậy? Còn tớ, tớ ước gì mình trở thành một nhạc sĩ nổi tiếng như các nhạc sĩ Trịnh Công Sơn, Văn Cao, để mang lại những giai điệu tuyệt vời cho cuộc sống tươi đẹp hơn. Tên tuổi của tớ cùng các giai điệu tớ sáng tác sẽ giống như các bác nhạc sĩ đó, sẽ sống mãi cùng thời gian. Các ca khúc do tớ sáng tác sẽ được mọi người yêu thích và ca hát khắp mọi nơi để xua tan đi nỗi buồn hoặc cổ vũ, động viên cho ai đó khi họ đang gặp chuyện không vui trong cuộc sống. Cậu có thấy ước mơ của tớ thú vị không? Hãy cho tớ biết suy nghĩ của cậu và kể ước mơ của cậu cho tớ nghe nhé! Tớ mong thư cậu.
Bạn tốt của Minh,
Nguyễn Quang Huy
4. Bài văn mẫu số 4
Hồng thân mến!
Thật là vui khi sáng nay, mình nhận được thư của Hồng. Qua lời bạn kể, biết mọi người đều mạnh khỏe là mình mừng lắm. Còn Hồng muốn mình kể chuyện hả? Biết kể gì đây ngoài việc học tập của mình. À, hay là mình sẽ nói về những ước mơ của mình nhé!
Hồng ơi! Sau những năm tháng học tập và được tham quan đây đó, cuối cùng mình cũng có được một ước mơ thật đẹp và hi vọng mình sẽ thực hiện được.
Số là hè vừa rồi, mình được gia đình cho đi du lịch theo cơ quan của mẹ. Vừa vên vị trên xe, mình đã làm quen với người hướng dẫn viên du lịch, đó là cô gái trẻ trông thật xinh xắn với chiếc áo dài màu mận chín. Xe bắt đầu chuyển bánh, đưa mọi người hướng về thành phố sương mù đầy mộng mơ. Tuy chỉ vài ngày ngắn ngủi ở Đà Lạt nhưng mình lại biết rất rõ về thành phố này. Vì sao, bạn có biết không? Đó là nhờ cô hướng dẫn viên du lịch. Cứ đến mỗi thắng cảnh đẹp như: đồi Cù, hồ Xuân Hương, hồ Tuyền Lâm hoặc thác Cam Li, thác Đa-tăng-la... rồi hồ Than Thở hay Thung Lũng Tình Yêu, mọi thắng cảnh, cô kể rất rành mạch và cuốn hút về lịch sử hoặc sự tích của chúng cho cả đoàn nghe. Nhìn cô say sưa kể, lúc đó, tự dưng trong lòng mình nảy ra niềm mơ ước thật hay là được trở thành một hướng dẫn viên du lịch như cô ấy, được đi khắp nơi, được biết thật nhiều về quê hương, đất nước.
Hồng này, sau chuyến du lịch đó, mình đã tìm đọc những quyển sách nói về lịch sử, địa lí nước ta. Bạn biết không, những gì đã học chẳng thấm vào đâu với những gì mắt thấy tai nghe. Càng đọc, mình càng hãnh diện về đất nước, về dân tộc, về những thắng cảnh, về con người Việt Nam ta... Mình hứa sẽ cố gắng, không bao giờ lùi bước trước khó khăn.
Thôi thư cũng khá dài, ước mơ của mình đã kể cho bạn nghe. Hi vọng, bạn cũng có những ước mơ đẹp và hãy viết thư cho mình nghe với nha. Một lần nữa. Chúc gia đình bạn luôn vui vẻ và hạnh phúc. Riêng Hồng hãy học thật giỏi đế cùng mình chắp cánh cho những ước mơ bay xa và bay cao hơn.
Mong chờ thư bạn,
Bạn của Hồng
------Mod Ngữ văn biên soạn và tổng hợp------