Đề bài: Em hãy tả lại quang cảnh trường em vào mùa hè mà em đã quan sát được dưới dạng một bài văn ngắn.
Gợi ý làm bài:
1. Bài văn mẫu số 1
Khi hàng phượng cuối sân trường bắt đầu thắp lên những bông lửa đỏ và khi tiếng ve bắt đầu náo nức âm ran thì đó cũng là lúc một năm học sắp hoàn thành. Mùa hè đến! Đó là mùa của những cuộc chia ly và cũng là mùa của những kỳ thi quan trọng đối với những cô cậu học trò.
Sáng nay, sân trường đã rụng đầy những cánh phượng màu đỏ thắm. Hương thơm dịu nhẹ thoang thoảng lan toả trong một không gian rộng lớn.
Trường tôi trồng nhiều hoa phượng. Hàng phượng chạy vòng quanh khắp cả sân trường. Thú thực mới đầu chúng tôi không thích lắm. Ai lại trồng nhiều phượng như thế bao giờ. Nhưng giờ đây mới thấy người đi trước có một cái nhìn đầy nghệ thuật. Phượng nở đỏ như một dải lụa thắm chạy vòng quanh. Nếu nhìn từ xa vào nhà hoa nở, ai cũng ngỡ rằng ngôi trường đang tưng bừng trong ngày hội với hàng chục băng rôn hồng kỳ đỏ thắm.
Nhưng không chỉ có phượng. Gọi hè về còn có những tiếng ve. Từ cuối tháng tư ve đã bắt đầu dạo khúc nhạc mùa hè. Sang tháng năm ve kêu ồn ã liên hồi hầu như không bao giờ ngớt. Nghĩ cũng cứ lạ, loài ve chẳng biết tụi học trò buồn hay vui nhưng cứ suốt ngày tạo nên những bản đàn rộn rã của tuổi thơ khiến tụi tôi xôn xao lắm. Loài ve lạ lắm! Có con dốc hết sức mình ca hát đến chết mới thôi. Lúc chết cân vẫn còn bám chặt lấy thân cây tỏ vẻ lưu luyến lắm.
Nhưng cũng phải nói thật lòng, mỗi lần phượng nở mỗi lần ve kêu tôi lại thấy buồn buồn. Dù biết nó đánh dấu một bước trưởng thành trên con đường học vấn nhưng nghĩ đến cảnh xa trường, xa thầy, xa bạn tôi lại thấy nao nao. Các anh chị cuối cấp lại còn lo lắng hơn vì đó là lúc bước vào những kỳ thi quan trọng.
Đổi lại nỗi buồn hoa phượng, tôi bước vào những ngày hè bổ ích bên họ hàng và người thân. Thời gian cứ thế trôi đi, mùa hè sẽ lại qua, rồi lại đến năm học mới. Và sau đó dù biết sẽ rất buồn nhưng tôi lại mong gặp màu hoa phượng, lại mong đón những tiếng ve và để lại bước vào những ngày hè.
2. Bài văn mẫu số 2
Mùa hè - mùa của sự chia ly. Mùa mà những đứa học sinh chúng em phải chia tay với mái trường yêu dấu. Mái trường luôn in sâu vào tâm trí em với bao hình ảnh thân thương quen thuộc.
Trong cái nắng gay gắt của tháng sáu ngôi trường im phăng phắc với những hàng cây mà mỗi lần có dịp đi qua em không khỏi bâng khuâng ngắm nhìn. Hai cánh cổng màu xanh đóng lại nghiêm trang ủ rũ đếm thời gian đợi đến ngày dang rộng vòng tay đón lũ học sinh chúng em tựu trường. Đường dẫn vào trường được trông một một hàng cau cao vút chỉ đợi làn gió xinh ghé qua là xì xào lá biếc. Ánh nắng tinh nghịch của mùa hè khẽ nhảy nhót trên sân trường, bác bàng già đứng im lặng xòa những tán ô rộng mát xanh- nơi lý tưởng để các cô cậu ngồi trầm tư với cuốn sách yêu dấu của mình. Các bác đã đứng đó chứng kiến bao thăng trầm, bao vui buồn của kỉ niệm tuổi học trò. Tiếng ve ngân nga như dàn đồng ca mùa hạ âm vang qua tầng tần kẽ lá. Nhìn lớp học qua những khe cửa nhỏ bàn ghế được kê ngay ngắn với ba dãy, bảng đen đã bám bụi, em bỗng nhớ những giờ học trên lớp, nhớ bè nhớ bạn, nhớ tiếng thầy cô,nhớ bác bảo vệ với luôn tận tình giúp đỡ học sinh khi chúng em gặp khó khăn, cùng tiếng trống "tùng…tùng…tùng” vàng giòn báo hiệu giờ ra chơi, giờ vào lớp. Ôi sân trường ấy cứ mỗi giờ ra chơi như một khu vui chơi thu nhỏ vậy: nào là ô ăn quan, nhảy dây, bịt mắt bắt dê,… mỗi lần như thế chúng em như xích lại gần nhau hơn. Nhớ những buổi ôn thi học sinh giỏi, ở lại học thêm một chút tại trường, cô thương chúng em không đủ sức khỏe để học nên đã đồ xôi. Những nắm xôi dù không nhiều nhưng ấm áp tình thương, tình đoàn kết. Mùa hè đến mang theo những chuyến đi, những kỳ nghỉ đầy lý thú nhưng để lại trong lòng em bao nỗi nhớ với mái trường yêu dấu. Em sẽ luôn trân trọng những khoảnh khắc dưới mái trường này để mai sau dù có lớn lên trưởng thành, mỗi ghế đá, mỗi hàng cây, mỗi kỉ niệm bạn bè vẫn luôn lấp lánh thân thương trong em
Mùa hè vẫn đang rực rỡ với phượng thắm đỏ, với tiếng xe kêu, mái trường tuy có buồn và cô đơn khi thiếu vắng các bạn học sinh nhưng chỉ một thời gian nữa khi thu sang chúng em sẽ lại cắp sách đến trường – người bạn thân thiết, mến yêu.
3. Bài văn mẫu số 3
Những buổi sáng đẹp trời, em cùng các bạn thường cắp sách tới trường với tâm trạng háo hức phấn khởi. Bởi niềm vui của tuổi thơ chúng em là những giây phút túm năm tụm bảy trước giờ học hay giờ ra chơi, những giây phút ngắm cảnh sân trường vào buổi sớm mai.
Bầu trời trong xanh, thoáng đãng, không khí rất trong lành. Chỉ có tiếng lá cây xào xạc và tiếng chim hót líu lo. Lúc này, sân trường thật tĩnh mịch, yên ả. Có rất ít học sinh đến trường. Những ánh đèn trong lớp học dần được thắp sáng, những chiếc quạt cũng dần bật lên, để lộ những hàng ghế màu vàng. Ba dãy nhà tầng được xếp theo hình chữ L, để lại một khoảng sân trống rỗng với lá cờ đỏ sao vàng bay phấp phới, cũng chẳng có tiếng học sinh nô đùa. Mặt trời đã nhô lên, trông giống như quả bóng khổng lồ. Những tia nắng dìu dịu chiếu xuống sân trường làm nó sáng hẳn lên. Những giọt sương sáng sớm đọng lại trên những chiếc lá xanh non long lanh như những hạt ngọc. Một vài phút sau, học sinh đến nhiều hơn. Bây giờ, sân trường đã náo nhiệt hơn lúc trước. Tiếng học sinh cười, nói vang dội khắp sân trường. Mỗi bạn chơi một trò, bạn thì đá cầu, bạn thì nhảy dây... Chốc chốc tiếng reo hò lại rộ lên thán phục cổ vũ cho những người thắng cuộc. Trên cành phượng, cành xà cừ những chú chim sẻ, chim chích bông đua nhau nhảy nhót, cất tiếng hót líu lo như muốn cổ vũ, hoà mình với những cuộc vui phía dưới. Các thầy, cô giáo đều đã đến trường để chuẩn bị bài giảng của mình. Bác trống nằm im nhìn chúng em. Các khu nhà sáng rực lên như được dát vàng. Mấy phút sau, tiếng trống vào học vang lên: "Tùng! Tùng! Tùng!", thế là giờ học bắt đầu. Bên ngoài không khí lại tĩnh mịch, yên lặng trở lại. Chỉ còn lá cờ bay phần phật và tiếng cô giáo giảng bài vang vang.
4. Bài văn mẫu số 4
Mấy hôm nay, trường em như được khoác lên một tấm áo mới, tươi đẹp và tràn đầy sức sống. Đó là tấm áo của những ngày đầu mùa hạ.
Chẳng có nơi nào, mà mùa hạ đến rõ ràng đến thế hơn những ngôi trường. Trường em cũng chẳng phải là ngoại lệ. Từ giữa khoảng sân rộng của trường, ngồi trên ghế đá, em có thể dễ dàng ngắm nhìn bầu trời cao vời vợi, xanh bóng hơn cả nước biển. Trên đó, những đám mây trắng bồng bềnh, lững lờ trôi vô định. Ông mặt trời cũng rực rỡ hơn, chiếu vô số những tia nắng rực lửa xuống mặt đất. Ánh nắng ấm áp ấy sưởi ấm vạn vật, đem đến những cảm giác dễ chịu và tươi mới. Cây cối trong trường, từ cây bàng, cây phượng, cây xoài, cây hoa sữa đều thêm xum xuê và tươi tốt. Những tán lá xanh um, che từng khoảng rộng cho chúng em vui chơi. Và những bồn hoa cũng thêm rạng ngời, cành lá đẫy đà. Nhưng tất nhiên đó chưa phải là tất cả.
Cứ mỗi khi hè về, sân trường em lại chẳng phút nào yên lặng, bởi tiếng ve kêu râm ran. Thoạt đầu, đó chỉ là những tiếng kêu đơn lẻ và dè dặt, nửa vì bỡ ngỡ, nửa vì ngại ngùng. Nhưng chỉ ít lâu sau đó, là cả một dàn đồng ca hoành tráng sẽ được biểu diễn liên tục, bền bỉ suốt cả mùa hè trong ngôi trường. Theo tiếng ve kêu, như một hồi chuông báo thức, đánh thức những đốm lửa đang ngủ say trong tán lá cây phượng vĩ. Nhịp gọi ngày càng dồn dập, lần lượt một, hai, ba rồi từng chùm, từng đoàn lửa đỏ nở bùng trên ngọn cây. Màu đỏ của phượng vĩ như là lửa, như là mặt trời, hừng hực và chói lóa. Nhìn từ xa, ngỡ như là cây đang tự thiêu đốt để làm ngọn đuốc chào đón mùa hè. Cây phượng phát sáng khắp nơi từ cổng trường, đến sân trường. Và rồi, đến cả những dãy lớp học cũng như phát sáng. Những bức tường sơn vàng tươi, những khung cửa gỗ đỏ, những mái ngói đỏ tươi, tất cả đều rạng ngời lên dưới ánh nắng mùa hạ. Một cảm giác ấm áp, nhiệt huyết trào dâng bừng lên trong tim những người học sinh nhỏ bé.
Tất cả những điều ấy, khiến em cảm nhận rõ đến từng tế bào rằng mùa hạ đã về rồi. Những buổi chơi dưới sân trường đã co về dưới từng gốc cây. Những cơn gió trở nên mát rượi và khoan khoái. Mỗi lần ra sân hay đi đâu về, mồ hôi lại nhễ nhại sau gáy và lưng áo. Cùng với đó, là mùa thi dồn sát đến sau lưng, với bao căng thẳng và hồi hộp. Cùng hoa phượng, cùng tiếng ve, chúng em chăm chỉ, kiên trì cố gắng học tập cả ngày và đêm để đạt được kết quả tốt nhất. Vậy là, mùa hạ làm em chẳng phải cô đơn.
Mùa hè thật là tuyệt. Và đẹp hơn hết chính là ngôi trường yêu dấu của em vào những ngày hè. Bởi những khoảnh khắc ấy, ngôi trường vốn đơn điệu bỗng trở nên rực rỡ và ồn ào, náo nhiệt hơn.
------Mod Ngữ văn biên soạn và tổng hợp------