Đề bài: Em hãy tả về một đêm trăng sáng và tròn mà em quan sát được dưới dạng một bài văn ngắn.
Gợi ý làm bài:
1. Bài văn mẫu số 1
Nhắc đến làng quê của mình, mỗi người sẽ có một ấn tượng riêng, với tôi, có lẽ ấn tượng sâu sắc nhắc đó chính là những đêm trăng sáng trong ngày Tết trung thu được chơi đùa vui vẻ quanh xóm làng. Đến bây giờ, những kí ức ấy vẫn còn nguyên vẹn trong tâm trí tôi.
Thường thì mỗi năm, trăng thường sáng nhất vào những ngày rằm. Tuy nhiên, trăng vào rằm tháng tám là rực rỡ và đặc biệt nhất, nó cũng gắn liền với ngày Tết trung thu của lũ trẻ chúng tôi. Năm nào cũng vậy, đến đêm trung thu, chúng tôi lại háo hức đón chờ ánh trăng sáng rực rỡ ló dạng trên bầu trời. Khi bóng tối dần buông xuống, ánh trăng ẩn hiện mờ ảo sau những đám mây mỏng, sau đó dần dần hiện rõ trên bầu trời. Trăng đêm trung thu quả thực rất đẹp, ông trăng hiền hậu, tròn vành vạnh như cái đĩa của bà, ánh trăng vàng tinh khiết, trong vắt, gieo dắt muôn vàn ánh sáng xuống muôn nơi. Không gian như tắm mình trong ánh trăng sáng. Cánh đồng quê yên bình đung đưa nhấp nhô trong gió như tấm thảm khổng lồ được nhuộm bằng bóng trăng lấp lánh. Phía xa xa, ánh trăng soi mình dưới mặt sông phẳng lặng, hiền hòa, cả dòng sông tràn ngập ánh sáng rực rỡ. Nơi lũy tre đầu làng, từng tốp trẻ con tụ tập chơi đùa vui vẻ, bóng trăng ẩn hiện sau những rặng tre già như lắng nghe, ngắm nhìn lũ trẻ con nô đùa.
Hôm nay con đường làng sáng và tấp nập hơn mọi khi, ánh trăng men theo từng cung đường, gieo dắt ánh sáng cả quãng đường đi, tiếng trống, tiếng hát ồn ã, sôi nổi vang lên của lũ trẻ chúng tôi trong đêm trung thu vui vẻ.
Đứa nào đứa nấy đều tràn ngập niềm vui, hứng khởi, chúng mang đèn ông sao, đèn lồng, đèn kéo quân thắp sáng cả quãng đường đi, tiếng trống, tiếng nhạc vang lên rộn rã những khúc ca đêm trung thu náo nhiệt, tràn đầy niềm vui, những nụ cười, tiếng nói rộn ràng, ầm ĩ như xua đi cái không gian của đêm tối. Ánh trăng đi theo từng bước chân của đám trẻ con trong xóm, như hòa vào trong niềm vui, sự say sưa cùng với con người, cùng với vạn vật. Khắp nơi, ánh trăng vàng rực rỡ khiến cho không gian đêm trung thu nơi làng quê vốn yên bình ấy bỗng trở nên đầy ấm áp, xốn xang. Đêm khuya, bầu không khí làng quê lại trở về với sự yên tĩnh, vạn vật chìm trong giấc ngủ dường như chỉ còn nghe thấy tiếng côn trùng kêu, tuy vậy, vầng trăng vẫn luôn ngự trị trên bầu trời, tỏa sáng rực rỡ như ôm ấp lấy giấc ngủ của con người.
Trăng mãi như một người bạn gắn bó với cuộc sống của làng quê yên bình. Sau này, dù có đi đâu xa, tôi cũng sẽ không bao giờ quên những đến trăng sáng, đặc biệt là đêm trăng trong những ngày lễ trung thu ở quê hương tôi, gắn với biết bao kỉ niệm tươi đẹp.
2. Bài văn mẫu số 2
Những đêm mùa thu gió mát rượi và không khí trong lành, em hay cùng bà trải chiếu ra hiên ngắm trăng và kể chuyện. Đêm nay cũng vậy, rằm tháng 8, trăng sáng và tròn, thật là đẹp.
6 giờ, trời chập choạng tối, những mệt màu sắc vàng cam cuối cùng ở phía đằng Tây đã bắt đầu tắt hẳn, màn đêm huyền bí bắt đầu trùm lên cảnh vật, tựa như chiếc khăn biến hóa của một nghệ sĩ ảo thuật gia tài ba, bầu trời tối dần và những ngôi sao lấp lánh xuất hiện. Sau lũy tre làng, ông trăng tròn đang từ từ lên cao. Mọi nhà đều đã sáng rực ánh đèn. Sau khi ăn cơm tối, em cùng cái Tún và bà mang chiếu ra hiên trải, ngồi ngắm bầu trời đẹp huyền diệu và lung linh. Trăng đã lên cao, tròn vành vạnh và ánh bạc tựa như một cái mâm khổng lồ ai đó đã đẩy lên trời cao. Chung quanh vầng trăng tỏa ra một thứ ánh sáng êm dịu và thanh khiết, không chói gắt như ánh mặt trời rực rỡ, vầng trăng luôn mang vẻ đẹp nhẹ nhàng, có nét gì đó đầy bí ẩn. Ánh trăng vằng vặc giữa trời, soi sáng không gian, đường xá và nhà cửa. Ngoài đầu ngõ đã nghe thấy tiếng trống lân của tụi con trai trong xóm và đâu đó tiếng nhạc vui tươi phát ra từ chiếc đèn lồng nhỏ mẹ mới mua cho cái Tún chơi Trung Thu. Gió thổi mát rượi cả không gian, luồn vào mái tóc em như muốn thì thầm điều gì, gió thổi cả vầng trăng trôi nhẹ trên mây, bồng bềnh và lãng mạn. Em nằm xuống cạnh bà, ngắm vầng trăng sáng dát vàng dát bạc, nghe bà kể những câu chuyện ngày xưa, những năm tháng chống Mĩ có vầng trăng làm bạn, vầng trăng hồi ức, vầng trăng kỷ niệm mãi chẳng đổi thay. Cái Tún thích nghe bà kể chuyện chú Cuội, chị Hằng, rồi lại thích thú chỉ lên vầng trăng vì thấy giống thật. Mẹ bê ra một đĩa hoa quả và vài chiếc bánh Trung Thu đẹp mắt thơm ngon, cả nhà ngồi dưới vầng trăng sáng mà thưởng thức vị bánh nướng đặc trưng mỗi đêm rằm tháng 8, trò chuyện vui vẻ, mới thấy càng yêu những đêm trăng mùa thu đến chừng nào.
Em rất thích ngắm trăng. Những ngày trăng khuyết, cong như lưỡi liềm, hay những ngày trăng tròn đầy sáng rực, đều mang những vẻ đẹp riêng đầy ý nghĩa, như những kỷ niệm đẹp đẽ nhất tuổi thơ.
3. Bài văn mẫu số 3
Mỗi khi rời xa quê hương, lòng tôi lại bồi hồi, xao xuyến nhớ về làng quê với những ngày cùng bà đi gặt ngoài cánh đồng, những chiều chơi đùa cùng lũ bạn bên bờ sông thân thương, hay những đêm múa hát dưới ánh trăng… Có thể nói, những đêm trăng sáng luôn để lại trong tôi ấn tượng sâu sắc nhất khi nhắc về quê hương.
Tôi còn nhớ như in những ngày vầng trăng chiếu sáng rực rỡ trên bầu trời. Bà tôi từng bảo, vào những ngày rằm của tháng, trăng sẽ rất tròn và sáng. Khi bóng hoàng hôn tắt hẳn, bầu trời khoác vào tấm áo đen tuyền, biểu lộ cho khoảng thời gian đêm tối đã đến, đó cũng là lúc ánh trăng dần xuất hiện trên bầu trời, ngự trị trên cao. Trong cái khoảng không đen huyền bí ấy, xuất hiện một vầng trăng sáng đối lập hoàn toàn với bầu trời đêm, tựa như một nét chấm phá trong bức tranh đêm tối nơi làng quê. Trên bầu trời, những ngôi sao ẩn hiện như tô điểm thêm cho bức tranh ấy. Trăng ngày rằm thường rất đẹp, ông trăng tròn vành vạnh như quả bóng mang sắc trắng tinh khiết. Ánh trăng sáng rực rỡ, deo dắt ánh sáng xuống muôn nơi,khắp nơi đều như được soi sáng bởi ánh trăng vàng lấp lánh. Dòng sông quê hương, phẳng lặng, in bóng vầng trăng, ánh sáng khiến mặt nước lung linh, nhuộm một màu rực rỡ. Đôi khi có cơn gió nhẹ lại thoảng ra, mặt nước đang yên bình bỗng lăn tăn gợn sóng, những con sóng nhỏ xô nhau, mang theo ánh trăng, chạy đuổi nhau về đến tận bờ. Hai bên sông, những rặng tre, rặng liễu đen kịt đang soi mình dưới trăng vàng trăng bạc, như những người thiếu nữ đang làm dáng làm duyên. Những cánh đồng bao la, rộng lớn như đắm mình trong ánh trăng, những cô lúa đang trổ bông thỉnh thoảng lại rùng mình, chơi đùa cùng chị gió, say sưa tắm ánh trăng vàng tinh khiết.
Cứ mỗi đêm trăng sáng, người người, nhà nhà trong làng lại rủ nhau tụ họp ngoài sân đình, đôi khi lại ngồi dưới gốc đa đầu làng để trò chuyện, lũ trẻ con nô đùa, nhảy múa quanh sân, các bà các mẹ tranh thủ giặt giũ bên ngoài bờ sông. Tiếng cười nói vui vẻ như xua tan đi những mệt mỏi của một ngày lao động vất vả, vầng trăng sáng trên bầu trời như cũng đắm mình vào nhịp sống sinh hoạt của con người, ngắm nhìn vạn vật đang sinh sôi, phát triển. Đêm càng khuya, vạn vật lại đắm mình vào giấc ngủ say, chỉ có trăng vẫn ở đó như che chở, bảo vệ cho giấc ngủ bình yên của xóm làng. Đó là bức tranh làng quê yên bình, mộc mạc với ánh trăng sáng rực rỡ khắp muôn nơi.
Những đêm trăng đẹp quả thật luôn mang một cảm giác yên bình mà giản dị vô cùng. Nó khiến tâm hồn ta dễ chịu, thanh thản, nó gắn bó với cuộc sống con người. Và với tôi, nó gắn với những kỉ niệm của ngày ấu thơ tươi đẹp.
4. Bài văn mẫu số 4
Với tôi, cuộc sống luôn có nhiều cái đẹp và đẹp nhất có lẽ là ở ngay trên chính mảnh đất quê hương của mình. Nơi ấy có dòng sông ngày ngày trở phù sa về để ruộng vườn quê hương thêm xanh tươi. Và tôi yêu biết bao những đêm trăng ở quê hương, khi đó tôi được thả lòng mình để ngắm vạn vật.
Nếu như ở phố xá, do những tòa nhà cao che khuất nên trăng thường không rõ. Nhưng ở nông thôn thì khác. Đêm trăng trên quê tôi bình yên lắm. Tối, vạn vật dường như dừng lại tất cả hoạt động ban ngày. Mọi người trong xóm tôi không ngồi trong nhà, mà ra ngoài đường hóng mát, ngắm cảnh làng quê thanh bình.
Đêm trăng nào cũng vậy, bầu trời tối ôm như màu mực tàu. Trên bầu trời ấy, có vô số những vì tinh tú đua nhau tỏa sáng. Tôi vẫn thường nhìn lên bầu trời đó để đếm xem có tất cả bao nhiêu ngôi sao nhưng chẳng thể nào có thể đếm hết.
Những đêm trăng như thế, gió rất mát. Những cơn gió nhè nhẹ thổi. Vạn vật yên tĩnh, thỉnh thoảng vang lên tiếng của con ếch, con nhái. Và cả tiếng người đi đường, tiếng xe cộ. Những âm thanh ấy vang lên trong đêm trăng thơ mộng không giống như những âm thanh sôi động nơi phố xá mà chỉ là chút gia vị để cuộc sống không tẻ nhạt và nhàm chán.
Ngắm nhìn bầu trời đêm, tôi lại chợt nhớ đến có một bài báo nói rằng con người ta đã có thể tạo ra những tàu vũ trụ xuyên không, để đi từ Trái Đất sang một hành tinh khác. Thế mới biết những vì tinh tú kia dù ở cách xa chúng ra đến hàng nghìn, hàng vạn, hàng triệu cây số nhưng với trí tuệ của con người, chúng ta vẫn có thể khám phá ra.
Những đêm trăng như đã trở thành một cảnh đẹp của quê hương tôi. Nó không giống như đêm trăng trên thành phố, nó không có sự ồn ào đến bon chen của các phương tiện giao thông, của người đi đường, chỉ có sự thanh bình yên ả, với âm thanh tiếng nói chuyện, tiếng những đứa trẻ nô đùa...
Tôi yêu biết bao những đêm trăng trên quê hương mình. Sau này, tôi sẽ bước vào cuộc sống với nhiều những toan lo khác nhau, những lần ngắm những đêm trăng trên quê hương vì thế cũng giảm dần đi. Những hình ảnh của một đêm trăng thanh bình, tôi sẽ mãi khắc ghi vào trái tim mình...
------Mod Ngữ văn biên soạn và tổng hợp------