Đề bài: Em hãy viết bài văn tả con suối quê hương em.
Gợi ý làm bài:
1. Bài văn mẫu số 1
Một buổi chiều mùa hè, khi vừa tắt nắng, em cùng mẹ đi ra con suối nhỏ ở cuối làng để cùng gánh nước tưới những luống rau trồng trên bãi. Ngắm nhìn con suối dưới ánh hoàng hôn thật đẹp và thanh bình, khiến em cảm thấy quê hương mình thật tươi đẹp.
Con suối quê em chảy từ núi cao, băng qua cánh rừng rậm rồi chạy đoạn dài giữa đồng bằng rồi mới về đến đây, con suối chỉ dài chứ không to rộng, từ bờ bên này sang bờ bên kia chỉ rộng khoảng 20 mét, lòng suối khá sâu, đã nhiều người đi tắm ở đây cho rằng nơi sâu nhất của suối phải bằng chiều dài của hai người lớn, tuy nhiên hai bên bờ suối lại khá nông, mọi người hay lấy nước tưới rau ở đây. Con suối chảy giữa cánh đồng lại cách xa khu dân cư nên rất sạch sẽ, làn nước trong xanh, mát lạnh, vào ngày trời trong xanh có thể nhìn sâu xuống lòng suối có những cây rêu xanh và từng đàn cá bơi tung tăng. Thời điểm con suối cạn nhất mọi người thường ra đây câu cá, đi tắm mát, nước vừa sạch lại vừa trong xanh hòa mình với thiên nhiên. Hai bên bờ suối là những bãi trồng rau của mọi người, hàng rau xanh non mơn mởn, xa xa có đám hoa dại, cây cỏ lau, khung cảnh vừa yên bình lại vừa thơ mộng.
Em chỉ ước một lần được ngồi trên chiếc thuyền nhỏ đi dạo trên mặt con suối để có thể cảm nhận được hết vẻ đẹp của con suối quê hương.
2. Bài văn mẫu số 2
Ôm ấp, bao bọc lấy ngôi làng nhỏ ở quê em không phải là một dòng sông hiền hoà, chảy trôi lững lờ mà là một con suối nhỏ chảy róc rách, róc rách êm đềm và thật thơ mộng. Con suối nhỏ nhưng thật đẹp, nó là người bạn thân thiết, gần gũi với cuộc sống hằng ngày của bà con nơi xóm nhỏ quê em.
Ngoại em kể, con suối này đã có từ lâu rồi. Từ khi xóm này được lập nên thì con suối đã xuất hiện ở đó tự bao giờ. Ngoại em cũng không rõ về nguồn gốc của con suối nhỏ này, cũng không biết đó là con suối tự nhiên, hay là con suối do người tự đào ra. Chỉ biết rằng nó gắn bó với người dân nơi đây từ lâu lắm rồi. Con suối bao bọc trọn ngôi làng mà ngoại em sống ở đó. Con suối nhỏ thôi, không lớn như những dòng sông ở những nơi khác. Vốn là suối nên dòng chảy của nó không xiết, chỉ êm đềm, hững hở chảy trôi nhẹ nhàng mà thôi.
Dòng chảy của suối trong suốt bốn mùa chỉ nhẹ nhàng thôi. Nó hiền hoà và mộc mạc, chất phác như chính những con người quê em. Quanh năm, nguồn nước dưới suối trong mát một màu xanh ngọc bích. Xuân, hạ, thu, đông, nước ở đây không bao giờ đục ngầu cả, lúc nào cũng giữ cho mình tấm áo tinh khôi của buổi sơ khai, thuở ban đầu khi nó mới xuất hiện ở quê em. Sớm, những tia nắng ban mai chiếu xuống, mặt nước như được rát một lớp bạc, lấp lánh trông thật đẹp. Chiều, khi hoàng hôn buông xuống, con suối lại sở hữu cho mình một lớp nhung mịn màng của bóng chiều tà. Mặt nước ửng đỏ như ly rượu nho ngọt lịm. Dòng nước của con suối thì mát và trong lắm. Nhúng tay xuống dòng suối thì quả là dễ chịu, dường như mọi mệt mỏi đều tan biến đi hết, chỉ còn lại cảm giác thoải mái, sảng khoái tới lạ thường. Ở con suối này cũng có cá, nhưng cũng ít thôi. Những chú cá sặc sỡ sắc màu tung tăng bơi lội thoả thích trong dòng nước mát lành. Có những chú cá tinh nghịch còn ngoi lên mặt nước, đớp đớp làm cho mặt suối xao động, rung rinh trông rất tuyệt. Con suối gắn bó với người dân quê em và người dân quê em cũng rất quý và coi trọng con suối nhỏ này. Con suối là nguồn nước sạch cho nơi đây, tô thêm vẻ đẹp trong trẻo, mát lành cho nơi đây. Một con suối thật dễ thương làm sao!
Con suối là người bạn thân thiết, tri kỷ với người dân nơi quê em. Nó đẹp, vẻ đẹp của sự tinh khôi và thanh khiết, mát mẻ. Từ lâu, con suối đã trở thành một thành viên không thể thiếu ở xóm nhỏ quê em.
3. Bài văn mẫu số 3
Nắng vàng ruộm cả một vùng trời, đong đưa trên các khe đá, bóng cây cổ thụ nghiêng mình bên dòng suối, em xách giỏ đi bắt cá cùng bố, ngồi tựa lưng vào bố trên các phiến đá để cảm nhận nhịp thở của suối mẹ yêu thương. Có những buổi chiều bình yên như thế bên dòng suối quê hương em, dòng suối đã gắn liền với cuộc sống của bao người trong bản làng.
Con suối đã gắn bó từ rất lâu đời với bản làng. Mẹ hay bảo khi em sinh ra thì suối đã già rồi, mẹ không biết được tuổi của con suối là bao nhiêu. Nhìn từ xa con suối như dải lụa trắng mềm mại với màu nước bạc lấp lánh. Khi đến gần ta càng thấy mặt nước trong xanh hơn, gợn những đợt sóng liên hồi xô đẩy vào từng phiến đá to nhỏ đang bị phủ những lớp rêu dày xung quanh. Hai bên bờ suối là cỏ cây với đủ loại, mướt xanh, rủ bóng xuống mặt nước. Em thích nhất là khi đứng từ xa nghe tiếng suối róc rách chảy – âm thanh trong trẻo tựa như khúc đàn du dương mà đại ngàn đang hoà tấu, có lúc còn pha chút tinh nghịch như tiếng cười của trẻ thơ. Khi mùa xuân đến, ngọn gió nồm mang theo bụi mưa lất phất tạo cho con suối vẻ thơ mộng huyền ảo, mơ màng bên cỏ non mọc tràn hai bên bờ. Những chú chim thi nhau ca hát bên tiếng đàn suối róc rách: chào mào, chim cu, hoạ mi chao liệng làm đông vui cả núi rừng. Vào mùa hạ lòng suối trong xanh thấy rõ từng viên sỏi nhỏ, những đám mây lơ lửng trôi như cục kẹo bông trôi bồng bềnh in bóng xuống mặt nước. Dòng suối lộng lẫy trong sắc màu vàng cam của hoa vàng anh dọc hai bờ, trẻ con chúng em thi nhau ra hái. Mùa thu suối trầm mặc hơn với hoa súng tím, đông đến tuy lạnh lẽo nhưng suối vẫn toát lên vẻ ấm áp, gần gũi với bản làng. Con suối là người bạn thân thiết của mọi người, cung cấp nước sinh hoạt, tưới tiêu. Trẻ con, người lớn thường ra đây xúc tôm, bắt cá, vui chơi vào những đêm sáng trăng.
Con suối như dòng sữa tắm mát tuổi thơ chúng em, nuôi dưỡng bao thế hệ lớn lên cùng bao kỷ niệm dịu êm ngọt ngào với quê hương bản làng. Em rất yêu dòng suối quê em.
4. Bài văn mẫu số 4
Róc rách! róc rách nước từ trên thượng nguồn đổ về nghe thật vui tai. Đó là tiếng dòng suối chảy thân quen ở quê em.
Không biết con suối bắt nguồn từ đâu, chỉ biết nó gắn bó với làng em từ lâu lắm. Nhìn từ xa, con suối chảy thành dòng như một dải lụa trắng xóa từ trên vùng núi cao tưởng chừng như thác. Dòng suối rộng độ hai mươi mét, nước trong suốt vắt, mát lạnh, chảy giữa những khe đá lô nhô và dưới vòm cây cổ thụ tỏa bóng mát rượi. Thỉnh thoảng có những hòn đá to màu xám đen nằm chắn ngang dòng nước chảy. Vì vậy, nước phải chảy len lỏi trong từng kẽ đá. Nhưng cũng chính nhờ những tảng đá đó đã tạo nên những âm thanh thật trong trẻo vang vọng bên bờ suối.
Hai bên bờ suối là rừng già có nhiều cây to cao, vòm lá dày như những chiếc ô che mát rợp. Thỉnh thoảng có những tiếng chim hót ríu rít trên vòm cây xen kẽ cả tiếng lá cây sột soạt tưởng như thú rừng ra suối uống nước.
Vào những buổi chiều ánh nắng hoàng hôn buông xuống rọi vào con suối lấp lánh như dát vàng. Cùng với đó là tiếng nước nước chảy róc rách hòa theo gió rừng thổi mát và thật dễ chịu tạo nên một cảnh đẹp thơ mộng như đang lạc vào thế giới thần tiên.
Nước của con suối trong vắt, mọi người dân sống gần nơi đây thường lấy nước suối dùng trong sinh hoạt hằng ngày nấu cơm, đun nước, giặt giũ… và còn dùng nước suối trong việc chăn nuôi gia súc. Không những vậy, con suối còn như một cái máy điều hòa không khí, giúp cho không khí trở nên trong lành hơn, mát mẻ hơn vào những trưa hè nóng bức.
Em rất yêu con suối này, mỗi khi đi đâu xa em đều nhớ tới nó. Và khi về thường ngày nào buổi chiều em cũng ra ngắm con suối mà trong lòng cảm thấy rất vui. Để vệ môi trường sạch đẹp và phòng tránh con suối bị ô nhiễm, em sẽ đi tuyên truyền và vận động người dân sống gần con suối không vứt rác bừa bãi hay đổ nước bẩn gần con suối để giữ gìn con suối mãi đẹp với dòng nước luôn trong sạch.
------Mod Ngữ văn biên soạn và tổng hợp------