Đề bài: Em hãy tả về hình ảnh con gà mái dẫn đàn con đi kiếm ăn mà em đã quan sát được dưới dạng một bài văn ngắn.
Gợi ý làm bài:
1. Bài văn mẫu số 1
Tình mẫu tử là tình cảm thiêng liêng, đẹp đẽ. Tình cảm ấy không chỉ được thể hiện sâu sắc ở con người mà còn có thể cảm nhận được ở cả những loài vật. Khung cảnh gà mái mẹ dẫn con đi kiếm mồi mà em tình cờ chứng kiến đã cho em thấy tình mẫu tử đặc biệt ấy.
Một buổi sáng đầu hạ, ông mặt trời nổi lửa đằng đông, những ánh nắng ban mai hồng hồng ló mình ra khỏi đám mây trắng bồng bềnh, tiếng gà trống gáy vang báo hiệu một ngày mới bắt đầu. Mẹ nhẹ nhàng mở cánh cổng chuồng gà, cô gà mái mơ đưa mắt nhìn nắng nhảy nhót tung tăng rồi dang rộng đôi cánh mình, từng chú gà con nhỏ xíu bằng nắm tay e thẹn, rụt rè ló đầu ra khỏi cánh mẹ, đáng yêu như những đứa trẻ. Mẹ rải những hạt gạo trắng tinh, gà mẹ mổ mổ vài hạt rồi dẫn cả đàn con đi ra phía vườn.
Mặt trời dần lên cao để lộ ra bầu trời trong xanh, trong ánh nắng vàng rực rỡ khắp khu vườn nhỏ, gà mẹ dẫn con đi kiếm mồi. Không chút vội vã, cô gà mái mơ chầm chậm bước đi, thỉnh thoảng ngoái đầu lại xem đàn con nhỏ có đi theo mẹ hay không. Gà con như những cục bông nhỏ màu vàng màu trắng lăn theo bước chân mẹ, thỉnh thoảng cũng có chú ham chơi, lạc phía sau xa thật xa. Gà mẹ vừa đi vừa chăm chú quan sát xung quanh, vừa tìm mồi vừa đề phòng kẻ xấu tấn công gà con. Thấy chú gà trống nào đi qua là ngay lập tức, gà mẹ xù lông dữ tợn, che chở đàn con đuổi chú gà trống đó đi. Nó cứ loanh quanh khắp cả khu vườn, đến chỗ đất xốp có giun, nó dừng lại. Hai chiếc chân cứng cáp màu vàng được bao bọc bởi một lớp da dày thành thục bới tung đất, miệng ngay lập tức ngậm con giun lộ ra trong đất, mớm cho con của mình. Gà mẹ cứ chăm chỉ cào cào, bới bới, đợi khi con ăn no nó mới yên tâm thưởng thức con mồi của mình. Vừa kiếm mồi, gà mẹ còn dạy cho con cách làm như mình, khung cảnh vô cùng ấm áp.
Gà mẹ gà con loanh quanh một lúc lâu, sau đó lại tiếp tục cuộc hành trình kiếm mồi của mình. Bất ngờ trời đổ mưa lớn, cơn mưa trút xuống, rơi lộp bộp trên lá cây. Gà mẹ nhanh nhẹn dẫn con chạy đi, trú dưới cây cao có tán lá rộng, dang rộng đôi cánh che chở cho con khỏi ướt. Cơn mưa rào mùa hạ vội đến rồi vội đi, ánh nắng nhanh chóng chạy tới tung tăng trên những tàu lá còn đọng lại mưa long lanh. Trong khu vườn nhỏ mang mùi ngai ngái của đất ẩm sau mưa, gà mẹ gà con lim dim đôi mắt nghỉ trưa sau thời gian vất vả kiếm mồi. Để rồi sau đó, em lại nghe thấy tiếng “lục cục” của gà mẹ, tiếng “chiêm chiếp” rất nhẹ của đàn gà con trong vườn. Ánh chiều tà buông xuống, rủ trên đôi cánh gà mẹ, và ôm ấp khung cảnh gà mẹ gà con cực nhọc, chăm chỉ kiếm mồi. Một ngày dài của đàn gà dần khép lại, gà mẹ âu yếm dẫn con về nhà, còn gà con thì vui sướng vì ăn no, vì được mẹ dạy cho bao điều mới lạ. Khung cảnh ấy, bình dị mà đẹp đẽ, cảm động biết bao!
Ngồi ngắm nhìn những chú gà con theo mẹ kiếm mồi em thấy lòng mình tràn ngập niềm vui và tình cảm khó nói. Dù chỉ là loài vật nhưng hình ảnh gà mẹ sẵn sàng che chở và yêu thương con vẫn khiến em xúc động. Đó chính là tình mẫu tử thiêng liêng, đẹp đẽ nhất thế gian này.
2. Bài văn mẫu số 2
Lúc ông Mặt Trời hé mắt nhìn xuống sân cũng là lúc mẹ em mở cửa chuồng gà. Những con gà lớn bé tung cánh chạy khỏi chuồng, mẹ con chị gà cũng lục tục kéo xuống sân.
Chị gà mái mẹ ấp lúc này là lứa thứ hai. Chị đã có kinh nghiệm chăm con và nuôi con giỏi. Chị gà mái mẹ khoác một bộ áo lông vũ màu vàng mơ. Đầu chị gà mái to bằng nắm tay em. Cái mào màu đỏ đã bợt đi đôi chút do chị vất vả chăm ẵm đàn con. Hai cánh chị gà xệ xuống, lúc nào cũng sè sè sẵn sàng ứng biến nếu con chị có kẻ nào quấy rầy, hiếp đáp. Chỉ có đôi mắt chị là còn đẹp. Nó đẹp bởi nó còn lúng liếng đưa qua đưa lại nhanh nhẹn coi sóc đàn con, nó còn đẹp bởi cái nhìn dịu dàng âu yếm đàn con của chị. Hai chân chị gà khoẻ, bơi móc rất tài tình. Hai chân chị gà có lớp vảy sừng màu vàng, đi lại nhanh nhẹn. Chị gà đứng yên nhìn đàn con mổ tấm gạo trên sân.
Thỉnh thoảng chị gắp hạt gạo ra sân, túc gọi gà con ăn gạo. Đàn con của chị gà vừa chẵn mười đứa. Con nào con nấy tròn xoe, sắc lông tơ vàng óng đã bắt đầu nhú lông cánh. Ăn thóc no nê, bầy gà con theo mẹ ra vườn kiếm giun. Chị gà dẫn con đi ngang qua đống rơm, chị không quên chào: “Cục... chào bác Rơm ạ!”. Lũ con đua nhau chào theo mẹ: “Chiếp... chiếp... chúng cháu chào bác Rơm ạ!”. Ông Rơm chào lại: “Chào chị gà mái, chào các cháu.”. Bầy gà bới chỗ rơm đó rồi nhặt giun. “Tục... tục...” gà mẹ gọi con rồi dẫn con đến cuối vườn. Những bẹ môn vươn lá đứng ken dày, chị gà mái tục con đến chỗ có những cây môn. Trời lúc này cũng hơi quá trưa, chị nằm xuống, lũ con rúc vào lòng chị, một hai con còn nằm tha thẩn xung quanh. Có con nhảy lên lưng mẹ, chị gà để yên cho con đứng, chị còn mổ mổ con gà con đứng ở ngoài rất âu yếm. Buổi trưa trôi qua nhanh chóng, lũ gà con ăn no là thế mà bây giờ diều đã lép kẹp. Chị gà dẫn con đi ăn ở gốc rơm, chỗ ấy có nhiều rơm rạ ẩm nên giun ở đấy nhiều. Chiều tà, mẹ em đổ thức ăn vào máng, lũ gà tranh nhau ăn. Mẹ con chị gà ăn ở một máng khác no nê. Chiều xuống rất nhanh, chị gà mái tục con lên chuồng. Bầy gà con tíu tít theo mẹ, hai cánh chấp chới rất dễ thương. Sau mẹ con chị gà, lũ gà mái, gà choai cũng lên chuồng. Hoàng hôn buông nhanh trên đồng nội. Trời chuyển dần về tối rất nhanh.
Nuôi gà để cải thiện kinh tế gia đình là phương cách của rất nhiều gia đình nông dân. Gần đây, nuôi gà rất khó do có loại dịch cúm gia cầm lây lan nhanh không chữa kịp. Vì thế, khi nuôi gà, mẹ em phải cẩn thận tiêm chủng ngừa bệnh cho nó và chú ý làm vệ sinh chuồng trại. Nhờ thế, gia đình em có trứng tốt để ăn và đàn gà có thể tiếp tục sinh sôi nảy nở đông đúc hơn.
3. Bài văn mẫu số 3
Buổi trưa hè nóng bức, em cùng chị gái của mình ngồi ở mái hiên cùng nhau trông thóc giúp mẹ. Ở đây, chúng em vừa trông thóc, vừa nói chuyện thật vui vẻ. Không chỉ thế, chúng em còn ngồi ngắm khung cảnh trưa hè thật đẹp, từ tiếng ve râm ran trên những tán cây xanh, từ những ánh nắng vàng soi chiếu xuống vườn cây, tạo ra những đốm nắng tuyệt đẹp. Xa xa kia, thu hút tầm mắt của chị em em, đó chính là hình ảnh của cô gà mái hoa mơ đang dẫn đàn con của mình kiếm mồi trong vườn.
Cô gà mái hoa mơ dẫn năm chú gà con đi khắp khu vườn để kiếm ăn. Mới hôm nào cô gà mái hoa mơ còn cục ta cục tác khi ấp những quả trứng hồng. Thì nay những quả trứng ấy đã nở ra những chú gà con thật đẹp. Những chú gà có màu vàng óng như màu của ánh nắng, lúc nào cũng lon ton chạy theo mẹ kiếm ăn ở khắp nơi. Cô gà mái hoa mơ đã ấp nở được năm chú gà con, những chú gà con này lúc nào cũng chạy theo đàn và theo chân mẹ, không bao giờ tách đàn để vui chơi một mình cả. Cô gà mái hoa mơ thì luôn quan tâm đến những đứa con của mình, sẵn sàng dang cánh bảo vệ con khỏi những chú gà trống, hay sự đe dọa của những chú chó, chú mèo. Lúc này, cô gà mái hoa mơ sẽ đón các con của mình vào lòng và sẵn sàng tấn công những con vật kia, nếu như có ý định làm hại những đứa con của mình.
Tình thương của những cô gà mái hoa mơ dành cho con của mình còn thể hiện ở sự che chở khi cần thiết. Khi đang kiếm ăn mà trời chợt đổ mưa thì cô gà mái hoa mơ lại một lần nữa dang cánh, đón các con vào trong lòng, dùng hai cánh lớn để che chở cho các con, không quan tâm việc mình có bị ướt hay không. Lúc đi ngủ thì những chú gà con cũng nằm ấp áp trong lòng mẹ. Vì những chú gà con còn nhỏ, chưa biết cách kiếm mồi nên luôn theo chân mẹ, được mẹ dạy cho cách kiếm những hạt thóc vương vãi hay những con sâu ở trên mặt đất thì chúng cũng tíu tít làm theo, những chiếc mỏ nhỏ mổ hết đống mùn, thi thoảng cũng kiếm được những hạt thóc rơi, khi ấy trông những chú gà con rất vui vẻ.
Ngồi ngắm nhìn những chú gà con theo mẹ kiếm mồi em thấy rất thú vị. Hình ảnh ấy thật đẹp, cô gà mái hoa mơ luôn che chở, quan tâm đến những đứa con của mình. Nhìn hình ảnh ấy em lại nhớ đến mẹ của mình, có lẽ chỉ cần là mẹ thì dù là con người hay con vậy như cô gà mái hoa mơ thì cũng luôn yêu thương và che chở cho những đứa con.
4. Bài văn mẫu số 4
Ở vùng quê nông thôn chúng em mỗi nhà đều nuôi rất nhiều con vật như: chó, mèo, gà, vịt, trâu… Trong đó, em rất thích con gà đặc biệt là bác gà mái nhà em cùng đàn con nhỏ mới nở được ba hôm nay.
Mỗi buổi sớm bình minh ông mặt trời chiếu sáng, những chú gà trống báo thức với tiếng gáy ò ó o đó cũng là lúc cả gia đình em thức giấc để hoàn thành công việc của một ngày mới. Bố mẹ thức dậy chuẩn bị đi làm còn em “tuổi nhỏ làm việc nhỏ, tùy theo sức của mình”. Việc đầu tiên em làm là mở của chuồng gà. Những chú gà trống, mái, lớn, nhỏ ùa ra chạy đi kiếm mồi. Lúc này, em để ý và thấy ấn tượng nhất là bác gà mái có bộ lông màu nâu mềm mượt đang cùng đàn con nhỏ xíu bước ra cuối cùng. Gà mẹ vừa bước đi chệm chễ, lạch bạch đôi cánh vừa cục cục gọi các con theo sau. Bác gà mái dắt đàn con vào chỗ gốc chanh cạnh nhà để tìm mồi. Những cục bông tí hon với đôi chân thoăn thoắt bước đi, con nào con đấy đều kêu liếp nhiếp ồn ào khắp cả một góc vườn. Gà mẹ dùng đôi bàn chân cứng chắc của mình chăm chỉ bới đất lên tìm giun cho các con. Lũ gà ngây thơ cũng tập làm theo, có con gà tinh nghịch nhảy lên lưng mẹ trêu đùa, có con gà lười biếng núp dưới đôi cánh mẹ. Làm việc vất vả cũng thu được kết quả là chú giun đất ngoan ngoãn dưới mỏ bác gà. Đàn gà con liếp nhiếp đòi chia phần. Bác gà mái cục cục gọi chúng xúm lại cùng nhau ăn. Có lẽ những chú gà con non nớt chưa thực sự ăn được nhưng chúng cũng tập từng chút một. Em nhìn những chú gà con trông đáng yêu và ngộ nghĩnh vô cùng, có sự tinh nghịch, có cả rụt rè, lo sợ. Sau một thời gian kiếm ăn gà mẹ dang rộng đôi cánh gọi lũ con vào ôm ấp như để động viên chúng cùng cố gắng kiếm những con mồi tiếp theo.
Buổi sáng hôm đó, trong đầu em cứ hiện lên mãi cảnh gà mẹ dẫn đàn con đi kiếm ăn lúc nãy với tất cả tình yêu thương, che chở, đùm bọc của người mẹ hiền dành cho lũ con nhỏ.
------Mod Ngữ văn biên soạn và tổng hợp------