Đề bài: Bằng một bài văn ngắn em hãy tả về con đường đi học quen thuộc hằng ngày của em.
Gợi ý làm bài:
1. Bài văn mẫu số 1
Mỗi buổi sáng, em lại rảo bước trên con đường tới trường. Đã từ lâu, con đường dường như là người bạn đồng hành gần gũi, chia sẻ với em mọi niềm vui, nỗi buồn trong cuộc đời học sinh.
Con đường từ nhà em đến trường dài khoảng 1 km. Vì khoảng cách từ nhà em đến trường cũng không xa lắm nên em vẫn thường đi bộ đến trường. Con đường trải nhựa đen bóng, phẳng lì, rộng đủ cho hai chiếc xe ô tô tải đi ngược chiều tránh nhau. Hai bên đường là hàng bạch đàn với những chiếc lá nhỏ như con mắt nhìn xuống đường. Con đường quê mềm mại, uốn mình theo hàng cây, qua dòng kênh, đồng lúa. Hàng cây cột điện nằm bên tay phải chạy dài theo con đường và cánh đồng. Những cánh đồng lúa xanh bạt ngàn khi đang thì còn gái. Còn khi lúa sắp được thu hoạch thì ngả màu vàng rộ, tựa như một tảm vải màu vàng óng ả trải dài đến vô tận. Sự mênh mông, bát ngát của cánh đồng lúa khiến em cảm nhận được sự bình yên, tĩnh lặng giữa chốn quê nhà. Những ngôi nhà mái ngói đỏ tươi, lấp ló sau những hàng cây xanh tốt. Trên cành, mấy chú chim sâu đang chuyền cành để bắt những gã sâu phá hoại cây, làm cho hàng cây thêm tốt tươi. Con đường tới từ nhà em tới trường lúc nào cũng thật náo nhiệt, nhiều người qua lại. Trong ánh nắng ban mai, từng tốp học sinh mặc đồng phục, đeo cặp sách sau lưng, cổ quàng khăn đỏ, tay nắm tay đi học. Các bạn vừa đi vừa nói chuyện, bàn tán xôn xao, cất tiếng cười rúc rích.
Em rất yêu con đường đến trường. Có lẽ vì con đường đã nâng bước chân em từ khi mới chập chững những bước đầu đời, nên dù đi đâu xa hình ảnh con đường mãi in đậm trong tâm trí em.
2. Bài văn mẫu số 2
Hàng ngày mẹ đều chở em tới trường học. Nhưng thứ Ba tuần trước mẹ có việc bận nên em đã tự mình đi tới trường. Em chợt nhận ra con đường đi học mình vẫn đi hàng ngày thật đẹp.
Con đường này không như trong những cuốn sách em đọc, có khoảng không gian bao la, thấy được cánh đồng hồ sen... Nơi em học là ở thành phố, con đường em đi chỉ là vỉa hè cạnh lòng đường mà thôi. Hai bên đường là nhà cao tầng, những cửa tiệm tạp hóa, những quán hàng ăn sáng khác nhau. Ở những quán đồ ăn đã mở cửa, có mấy chiếc xe máy dựng ở đó, bên trong đông khách vô cùng. Ngay gần vỉa hè chỗ sát với lòng đường được trồng những cây bóng mát. Mỗi cây được xây bồn xung quanh để bảo vệ cây. Tán cây rộng lớn tỏa ra, cành cây đan cài vào nhau tạo thành bóng râm rộng lớn. Như vậy thì khi từ trường đi về em sẽ không phải lo trời nắng to nữa.
Dưới lòng đường trải nhựa, xe cộ đi lại thật đông. Các bạn học sinh ngồi trên yên xe sau bố mẹ, đầu đội những chiếc mũ bảo hiểm chắc chắn, vai đeo cặp đủ mọi màu sắc hình ảnh khác nhau. Ai nấy đều cười nói vui vẻ, có lẽ các bạn ấy đang rất háo hức vì sắp được đến trường. Em cũng vậy. Chiếc đồng hồ điện tử kêu lên bíp bíp báo hiệu sắp đến giờ, em liền vội vàng rảo bước nhanh hơn, mỉm cười vì mình đã được ngắm khung cảnh tuyệt đẹp trên con đường đi học này, về nhà em nhất định sẽ kể cho mẹ nghe.
Em rất yêu con đường từ nhà tới trường. Mỗi ngày khi được mẹ chở đi, em đều đưa mắt nhìn xung quanh, khắc ghi thêm một lần nữa khung cảnh ấy.
3. Bài văn mẫu số 3
Những ngày bão nổi đã đi qua. Mùa thu lại trở về với vẻ đẹp nhẹ nhàng, thanh khiết vốn có của nó. Con đường sáng nay thay áo mới, tươi tắn ấm nóng trong sắc nắng xôn xao. Gọi gió về trên những cành cây xào xạc lá, gọi tiếng chim lảnh lót ngân vang và bước chân đến trường rộn ràng lẫn trong tiếng cười khúc khích. Yui quá! Mùa thu ơi!
Hơi gió lành lạnh se sẽ lướt qua để lại cảm giác mơn man trên da thịt. Con đường ẩm ướt khép mình co ro trong những ngày mưa bão giờ lộ ra nét e ấp mềm mại khiến ai đó cũng ngỡ ngàng. Có cái gì là lạ, tươi mới, lòng người chợt xốn xang…
Đám cỏ bên vệ đường chỉ qua mấy ngày đã mướt xanh mơn mởn. Chú giun đất mải miết với công việc, lẩn mình trong rừng ụ đất mềm tơi xốp. Đàn kiến loay hoay bên con cào cào đuối sức lả cánh trên rìa cỏ. Mấy cành cây cao bị mưa gió quật ngã rũ xuống loà xoà. Bầu trời sáng nay trong vắt không còn màu u ám, mây đen kìn kịt lúc nào cũng chực đố xuống bao tức giận.
Con đường mỗi lúc một nhộn nhịp.
Người qua lại đông hơn, náo nức trước một ngày mới. Tiếng nói cười và mọi âm thanh khác chen lẫn vào nhau lắng lại trong ta như một khúc nhạc thân quen, rộn ràng mà tha thiết.
4. Bài văn mẫu số 4
Mỗi buổi sáng em thích nhất là được đi bộ trên con đường từ nhà đến trường, ngắm nhìn khung cảnh xung quanh.
Con đường này em đã đi lại không biết bao nhiêu lần, nhiều đến nỗi con đường này có bao nhiêu vết nứt em đều nhớ rõ. Con đường này được xây dựng rất lâu về trước nhưng mới được tu sửa lại gần đây. Con đường này kéo dài từ đầu làng với nhiều ngã rẽ, từ xa nhìn lại con đường trông hệt như một dải lụa mềm mại ôm ấp lấy xóm làng trù phú, thanh bình. Hai bên đường, những lùm cây xanh t cùng với những cây cổ thụ luôn tỏa bóng che mát cho con đường. Vào buổi sáng sớm, ánh nắng vàng nhảy múa trên con đường trông thật tinh nghịch. Làm bạn với con đường còn có dòng sông và cánh đồng lúa vàng ruộm.
Hai bên đường ngoài cây xanh thì còn có rất nhiều hoa, những bông hoa bé bé xinh xinh đủ màu sắc thi nhau khoe hương tỏa sắc như chào người qua đường. Mỗi buổi sáng trên con đường, người dân đi lại tập nập, tiếng còi xe inh ỏi kết hợp cùng tiếng nói chuyện ồn ã tạo nên cho con đường một vẻ ngoài tràn đầy sức sống. Trên đường những bạn học sinh trong bộ đồng phục trắng, chiếc khăn quàng đỏ thắm trên vai vừa đi vừa nói chuyện. Các cô chú công nhân đạp xe nói chuyện vui vẻ, tiếng còi xe đạp kêu “ring… ring” nghe thật là vui tai. Ngoài ra trên đường còn có các bác nông dân trong bộ quần áo nâu, nón trắng ra thăm lúa. Quang cảnh của làng quê nhộn nhịp vào buổi sáng diễn ra trên con đường làng quen thuộc. Mải ngắm vẻ đẹp của con đường mà em đã thấy lấp ló phía xa ngôi trường thân yêu của em với mái ngói đỏ tươi.
Em rất yêu quý con đường này. Dù sau này có đi đâu xa thì hình ảnh về con đường làng quen thuộc vẫn sẽ đọng lại mãi trong tâm trí em.
------Mod Ngữ văn biên soạn và tổng hợp------