Đề bài: Em hãy viết một bài văn ngắn tả về phong cảnh ở Hồ Gươm Hà Nội
Gợi ý làm bài:
1. Bài văn mẫu số 1
Nước ta có rất nhiều những địa danh nổi tiếng, một trong số đó chính là Hồ Gươm nằm ngay giữa lòng thủ đô Hà Nội. Kỳ nghỉ hè vừa qua, em đã được bố mẹ cho lên thủ đô thăm Hồ Gươm, chuyến đi đã để lại cho em rất nhiều kí ức tươi đẹp về Hồ Gươm cổ kính ấy.
Hồ Gươm hay là một danh lam thắng cảnh nổi tiếng ở nước ta, hồ Gươm trong anh, ảnh đã đẹp, bên ngoài lại càng đẹp hơn. Nằm ngay trung tâm thủ đô, hồ Gươm mang một vẻ đẹp vừa tráng lệ, vừa cổ kính khiến người ta sững sờ. Hồ to, sâu, mặt hồ trong xanh, phẳng lặng như tấm gương khổng lồ phản chiếu cả bầu trời. Hồ Gươm gắn liền với truyền thuyết về cụ Rùa ngậm thanh kiếm của vua Lê Lợi trong lịch sử mà em từng được nghe bố kể, cái tên hồ Hoàn Kiếm cũng xuất phát từ câu chuyện ấy mà có. Xung quanh hồ, cây cối mọc um tùm, đều là những cây cổ thụ, cây hoa được trồng lâu năm. Ấn tượng với em nhất là những hàng liễu, hàng tre xanh mát nghiêng mình, rủ mái tóc xuống mặt nước như những người thiếu nữ đang soi bóng, làm duyên. Mỗi khi có cơn gió nhẹ thoảng qua, những chiếc lá lại lìa cành, chao liệng trong không trung rồi nhẹ rơi xuống mặt hồ như những chiếc thuyền nhỏ.
Đi dạo một vòng quanh hồ, em được tham quan đền Ngọc Sơn, tháp Rùa, đài Nghiên,..Cầu Thê Húc cong cong, đỏ rực như con tôm dẫn đường du khách đến với đền Ngọc Sơn cổ kính, uy nghiêm, trước cổng đền là cây đa cổ thụ đã nhiều năm tuổi, xanh mát, tỏa bỏng cả một khoảng đất. Đứng trên cầu Thê Húc, hướng mắt ra, ta có thể nhìn thấy tháp Rùa sừng sững ngay giữa hồ. Có thể nói, nhắc đến hồ Gươm, có lẽ không ai quên được hình ảnh của tháp Rùa, là biểu tượng của cả một quần thể di tích này. Tháp Rùa nằm trên một khoảng đất trống chính giữa hồ, ở những bức tường trắng của tháp, những khóm rêu phong nổi lên khiến tháp mang một vẻ đẹp đầy cổ kính, nghiêm trang.
Ngày ngày, mỗi buổi sáng, người dân xung quanh thường ra bờ hồ tập thể dục, đến tối, hồ Gươm lại đông đúc du khách trong nước và nước ngoài đến tham quan, vui chơi, hóng mát. Ngay giữa lòng thủ đô tấp nập, ồn ã ấy lại có một hồ Gươm êm đềm, lặng lẽ ở đó suốt hàng nghìn năm lịch sử. Hồ Gươm không chỉ đẹp với vẻ đẹp vốn có của nó mà còn mang một nét văn hóa, bản sắc dân tộc riêng, một trong những địa danh nổi tiếng nhất của đất nước ta. Đến thăm Hồ Gươm, em hiểu thêm được về lịch sử, về những truyền thuyết của ông cha ta, ngắm nhìn những công trình kiến trúc của dân tộc và tự hào hơn về truyền thống bản sắc của dân tộc Việt Nam ta.
Có lẽ cho dù là quá khứ, hiện tại hay tương lai, hồ Gươm vẫn sẽ mãi là một địa danh nổi tiếng, ở lại trong lòng của mỗi người dân Việt Nam. Sau chuyến đi thăm quan Hồ Gươm, em đã gặt hái được cho mình nhiều điều mới mẻ, bổ ích và em hy vọng mình sẽ có dịp được trở lại hồ Gươm để chìm đắm trong cảnh sắc đẹp đẽ mà tráng lệ ấy.
2. Bài văn mẫu số 2
Quê em là thủ đô Hà Nội. Nhắc đến Hà Nội có lẽ ai ai cũng biết đến hồ Gươm. Hồ Gươm từ bao lâu nay đã trở thành một biểu tượng của Hà Nội vì sự tích lịch sử và cảnh đẹp của nó. Mỗi lần ngắm cảnh hồ Gươm em lại thấy một nét đẹp mới mẻ của hồ.
Hồ Gươm nằm ở trung tâm thành phố. Hồ khá rộng, có hình bầu dục. Nước hồ rất trong vì thế ngày xưa hồ Gươm còn có tên gọi khác là hồ Lục Thủy. Ánh nắng mặt trời hàng ngày chiếu xuống làm nước hồ lung linh hơn. Mặt hồ gợn sóng lăn tăn như thể một bức tranh óng ánh vàng vậy. Nước trong nên có nhiều lúc em có thể nhìn thấy cá dưới hồ. Từng đàn cá vàng, cá chép tung tăng bơi lội. Gió hồ man mát làm con người thấy dễ chịu hơn.
Tháp Rùa trên gò đất giữa hồ làm cho hồ Gươm đẹp hơn rất nhiều. Tháp Rùa mang một vẻ đẹp rêu phong cổ kính không phai tàn theo năm tháng. Tháp có ba tầng, hình vuông. Nhìn từ góc nào thì Tháp Rùa cũng rất đẹp. Gò đất quanh Tháp xanh xanh cỏ mọc. Cứ vào mỗi tối ánh đèn trắng xanh chiếu rọi vào Tháp Rùa làm Tháp trở nên đẹp một cách huyền ảo. Xa xa hơn chút nữa là cầu Thê Húc và đền Ngọc Sơn. Ở ngay cổng đền ta thấy Đài Nghiên, Tháp Bút là hình ảnh gắn bó với người học trò khi xưa. Cầu Thê Húc màu đỏ, thân cong cong mang ý nghĩa là cây cầu phản chiếu ánh mặt trời. Cầu Thê Húc dẫn chúng ta đến đền Ngọc Sơn. Đền được xây trên đảo Ngọc, bao quanh bởi cây cối. Đó là nơi ai ai cũng ghé thăm khi tham quan danh lam thắng cảnh hồ Gươm.
Xung quanh hồ là hàng cây xanh mát. Cây liễu, cây phượng, cây đa và nhiều loại cây khác tô thêm vẻ đẹp của hồ. Nhiều cây rủ xuống, in bóng dưới mặt hồ, cảnh đẹp ấy làm ai ai cũng phải mê mẩn đứng lại ngắm nhìn mỗi khi đi ngang qua. Ven hồ người dân trồng rất nhiều cây hoa. Cả vườn hoa đầy màu sắc và công viên nhỏ nhắn ven hồ là nơi người dân ngồi ngắm cảnh, nghỉ ngơi thư giãn. Giữa thành phố nhộn nhịp bụi khói này, thật hiếm khi tìm được một nơi tràn ngập vẻ đẹp thiên nhiên như thế. Hồ Gươm vừa có cảnh đẹp trong veo sông nước, có gió mát thanh thanh, có vẻ đẹp hoang sơ cổ kính và có cả thiên nhiên cây cỏ muôn màu muôn vẻ. Thật tuyệt vời khi có những phút giây đắm mình vào vẻ đẹp ấy.
Người Hà Nội nói rằng có lẽ hồ Gươm đẹp nhất vào lúc năm giờ sáng. Lúc đó ta có thể ngắm bình minh lên trên hồ. Mặt trời đỏ chói từ từ nhô lên và chiếu ánh nắng vàng đầu tiên xuống hồ rất đẹp. Thỉnh thoảng trên mặt hồ còn giăng làn sương mù sáng sớm, làm cho Tháp Rùa trở nên mờ ảo hơn, màu đỏ của cầu Thê Húc lấp ló trong màn sương. Năm giờ sáng vẫn chưa có tiếng ồn ào của xe cộ, vì thế hồ Gươm mang một vẻ đẹp yên bình đến lạ. Em có thể nghe tiếng chim hót, nhìn đàn chim sà xuống đất kiếm ăn hay đàn bướm bay lượn đậu trên những bông hoa mới nở, làm rụng giọt sương trên cánh. Lác đác có vài người chạy bộ, các ông bà tập dưỡng sinh. Xa xa là ánh đèn của những tòa nhà cao tầng vào sáng sớm. Vẻ đẹp yên bình đó nhanh chóng kết thúc vào giờ cao điểm. Tuy vậy, hồ Gươm dù là thời điểm nào trong ngày đều cũng rất đẹp, làm cho con người ta ngắm mãi không thôi.
Ngày ngày đi qua hồ Gươm, được ngắm nhìn vẻ đẹp ấy nhưng em không hề thấy chán. Mỗi ngày em lại khám phá thêm được những nét đẹp mới của hồ Gươm. Ngắm cảnh hồ Gươm em thấy rất thoải mái và vui vẻ. Em yêu hồ Gươm – biểu tượng của Hà Nội như yêu quê hương đất nước Việt Nam ta vậy.
3. Bài văn mẫu số 3
Hà Nội là thủ đô của nước ta - một nơi kinh tế phát triển, phồn hoa, nhộn nhịp. Thế như giữa chốn thủ đô xa hoa ấy, vẫn có những khoảng lặng khiến người ta phải ngỡ ngàng bởi vẻ đẹp trầm lắng, xưa cu của mình. Trong đó, khó mà không kể đến Hồ Gươm.
Hồ Gươm là một cái tên vô cùng quen thuộc với tất cả mọi người. Dù đã từng đến nơi đây hay chưa, thì chẳng mấy ai mà chưa một lần nghe đến. Hồ Gươm có Tháp Rùa từ bao năm xưa cũ, phủ lên từng lớp rêu phong, đứng im lặng và cô đơn giữa hồ rộng lớn. Đâu ai biết người xưa nghĩ gì mà để tháp đơn côi đến thế. Hay đó chính là cái thú xa rời trần thế để đến với thế ngoại đào viên của các cụ ta xưa. Để đến giờ đây, Tháp Rùa cứ lầm lũi ở một mảng xa vời như thế. Những tấm hình chụp lại tháp rùa luôn từ một khoảng cách rất xa, khiến ngôi tháp trông lại càng xa cách đến lạ lùng. Tựa như cách một màn sương, giữ nó lại trong khoảng không lịch sử của riêng mình. Tháp Rùa cũ kĩ, cổ kính đến đâu, thì cầu Thê Húc lại tươi mới đến khác lạ. Cầu Thê Húc là cây cầu được sơn đỏ dẫn ra đền Ngọc Sơn. Cả cây cầu là thứ rực rỡ duy nhất trong cái hồ rộng lớn này. Thời gian trôi qua, mưa sa nắng ấm làm phai màu, làm sạm đi những kiến trúc ở hồ, duy chỉ cầu ta là vẫn tươi tắn, vẫn sáng rọi, hấp dẫn người qua kẻ lại.
Xung quanh bờ hồ, là những hàng liễu già, rủ xuống mặt nước. Là những hàng lộc vừng cao lớn, vào mùa hoa lại ngả nghiêng với những tấm màn hoa đỏ rực rỡ. Liễu và lộc vừng đan xen với nhau, tạo nên tấm rèm thưa che quanh hồ. Mỗi khi có gió thổi qua, lại lấp ló hé mở những cũ xưa ở trong hồ. Nó như vách ngăn giữ phố xá nhộn nhịp ngoài kia và Hồ Gươm cổ kính ở trong này.
Xã hội ngày càng hiện đại và phát triển mạnh mẽ. Đó là điều vô cùng tốt đẹp. Thế nhưng, em mong rằng dù vậy thì Hồ Gươm vẫn mãi giữ được vẻ đẹp xưa cũ như của bây giờ. Để giữa thủ đô xa hoa tráng lệ, người ta vẫn có những điểm dừng chân ở chốn tĩnh lặng mà thả hồn cho mây trời.
4. Bài văn mẫu số 4
Kỳ nghỉ hè vừa rồi, em được bố mẹ dẫn ra Hà Nội chơi. Thành phố vô cùng rộng lớn, người xe tấp nập, thật xứng danh là thủ đô của nước Việt Nam. Ở Hà Nội, em được đi đến nhiều nơi như phố cổ, Văn Miếu, hồ Tây, chùa Một Cột, cầu Long Biên… Trong đó, em yêu thích nhất là phong cảnh ở Hồ Gươm.
Hồ Gươm thường được mọi người nhắc đến với cái tên là hồ Hoàn Kiếm, nằm giữa lòng thủ đô. Nơi đây như một khoảng lặng, với nhịp chảy thời gian và chuyển động riêng. Yên tĩnh, chậm rãi, không khí trong lành, dịu mát, khác hẳn với phố xá tấp nập, xô bồ ngoài kia.
Hồ Gươm mang một vẻ đẹp rất tĩnh lặng. Mặt hồ phẳng lặng như một mặt gương tráng lệ, khổng lồ màu. Chỉ khi có gió thổi qua, hay những chú cá nghịch ngợm ngoi lên, thì mặt hồ mới gợn sóng lăn tăn mà thôi. Dọc bờ hồ, là những nàng liễu yểu điệu, xõa mái tóc xanh dài, uốn mình soi bóng xuống mặt nước. Cùng với những chàng lộc vừng cao lớn, khỏe mạnh. Lộc vừng đẹp nhất là mùa ra hoa. Khắp thân cây, dưới mặt đất, vương cả xuống mặt nước vô vàn những lớp hoa đỏ rực, đỏ tươi như ánh mặt trời.
Giữa Hồ Gươm là Tháp Rùa, trông thật cũ kĩ, phủ đầy rêu xanh. Nó đứng im lìm, trầm tĩnh như là một bức tranh thủy mặc. Một bên hồ, có cây cầu gỗ đỏ - thứ duy nhất mang màu sắc rực rỡ đến lạ kì ở Hồ Gươm. Cây cầu ấy dẫn ra đền Ngọc Sơn. Mẹ em bảo là, ngôi đền này thờ vị thần cai quản văn chương và thi cử. Mọi cảnh vật ở Hồ Gươm đều mang trong mình câu chuyện riêng, hấp dẫn biết bao người đến tìm hiểu.
Dù nán lại ngắm cảnh ở Hồ Gươm rất lâu, nhưng em vẫn chẳng muốn rời đi chút nào. Mong rằng, vào thời gian sắp tới, em sẽ lại có cơ hội được trở lại thăm Hồ Gươm và cả thủ đô Hà Nội yêu quý nữa.
------Mod Ngữ văn biên soạn và tổng hợp------