Tả cảnh biển Đà Nẵng mà em đã quan sát được - Văn mẫu lớp 4

Đề bài: Em hãy viết một bài văn ngắn tả về cảnh biển Đà Nẵng mà em đã quan sát được.

Gợi ý làm bài:

1. Bài văn mẫu số 1

Rất nhiều tỉnh thành ở nước ta giáp biển và vùng biển của mỗi tỉnh thành lại có đặc điểm khác nhau. Đối với riêng em, dù chưa được đi hết tất cả những bờ biển ấy nhưng trong số những bờ biển mà em đã có cơ hội được đi thì biển Đà Nẵng là nơi em thích nhất.

Đó là vào dịp nghỉ hè của em năm ngoái, nhân lúc công việc của bố mẹ không quá bận rộn và em được nghỉ hè nên cả nhà em cùng đi biển Đà Nẵng nghỉ mát. Khi đứng từ ban công khách sạn nhìn ra, em có thể thấy bao quát một phần cảnh biển trên bờ và ngoài khơi xa. Cảnh tượng ấy rất đẹp làm em phấn khích và chẳng thể rời được mắt, mãi cho đến khi mẹ gọi em xuống ra biển chơi.

Từ trên bờ biển nhìn ra ngoài khơi xa, biển như được kéo dài mãi chẳng thể nhìn thấy điểm kết thúc, dù trời có nắng thì cũng chỉ thấy một màn mờ ảo, không rõ ràng ngoài khơi. Xa xa ngoài khơi em có thể thấy những chiếc thuyền đánh cá của các bác ngư dân và cả những chiếc thuyền hay ca nô của mọi người đang dạo chơi, tham quan trên biển. Điều em thích nhất ở biển nơi đây là làn nước trong xanh và mát lành, thổi bay cái nóng, cái khó chịu ngày hè. Dù không biết bơi nhưng em vẫn cùng bố mẹ xuống nước tắm và nghịch nước. Để đảm bảo an toàn thì mẹ thuê cho em một chiếc phao hình con vịt rất xinh, nhờ vậy mà em vô tư xuống nước mà chẳng sợ gì.

Khi kết thúc chuyến du lịch, em phải tạm biệt Đà Nẵng và bãi biển xinh đẹp để về nhà nhưng trong lòng vẫn nhớ mãi chuyến du lịch và bãi biển Đà Nẵng xinh đẹp ấy.

2. Bài văn mẫu số 2

Năm học vừa qua kết thúc, được sự đồng ý của ban giám hiệu nhà trường và các cô các bác trong hội phụ huynh mà cả lớp em được đi biển Đà Nẵng chơi.

Sinh ra và lớn lên ở Đà Nẵng nên biển đã quá quen thuộc đối với em nhưng mỗi lần ra biển chơi là mỗi lần trong em lại dâng lên những cảm xúc khác nhau, chẳng hạn khi đi cùng bố mẹ sẽ khác so với khi đi cùng bạn bè mình.

Biển vẫn vậy, vẫn trong trí nhớ của em về một vùng biển rộng lớn như chẳng thể thấy được điểm dừng, ngoài khơi là những con sóng bạc đầu, thi thoảng có vài ngọn sóng sẽ vỗ vào bờ và tạo nên một bản nhạc của đại dương. Trên bờ biển là những dải cát vàng mịn, chúng em tha hồ nô đùa mà chẳng sợ ngã bị thương. Cách một khoảng nhất định người ta sẽ trồng một cây dừa, loài cây đặc trưng thường thấy trên tại bất cứ bãi biển nào. Lúc nào biển cũng đông kín người, nào là những du khách đến nghỉ dưỡng, nào là những người sống ở gần biển mà ra biển tản bộ hay những người bán hàng rong bán quanh bãi biển.

Biển rất đẹp nhưng cũng rất nguy hiểm bởi những con sóng và độ sâu của nước nên cô giáo không cho chúng em xuống tắm biển mà chỉ cho chúng em ở trên bờ và tổ chức một bữa tiệc nhỏ với các loại bánh trái. Chúng em còn được các cô và các bác đại diện hội phụ huynh tổ chức cho chơi các trò chơi như ai nhanh hơn, đố vui,…Dù có hơi tiếc nuối vì không được xuống nước nhưng tất cả chúng em đều rất vui vì đã có những phút giây vui vẻ bên bạn bè mình.

Có lẽ nhờ chính những kỉ niệm đẹp ấy mà em càng thấy yêu biển Đà Nẵng nơi quê hương mình hơn.

3. Bài văn mẫu số 3

Quê hương em có nhiều cảnh đẹp. Nào là núi Ấn, sông Trà, chùa Ông, Phê Bút Thiên Vân, La Hà Thạch Trận,... Nhưng đẹp nhất trong em vẫn là bãi biển Mỹ Khê.

Bờ biển dài và rộng, bãi cát mịn màng. Hàng dương xanh trên cồn cát ven bờ luôn rì rào khúc hát. Buổi sáng, nước biển trong xanh, những con sóng nhè nhẹ vỗ vào bờ. ông mặt trời thức dậy, biển lại thêm rực rỡ bởi những tia nắng vàng óng ả. Ngoài khơi, những chiếc thuyền nối đuôi nhau đi đánh cá, thuyền dập dờn trên sóng như những chú ngựa phi nước đại. Đàn hải âu nhởn nhơ bay lượn như vui đùa với biển. Buổi chiều, ánh mặt trời trải dài trên mặt biển, nước biển lấp loáng ánh nắng như dát vàng. Nước vẫn trong xanh, sóng vẫn vỗ rì rào. Mọi người tắm biển rất vui. Trẻ em chạy nhảy trên bờ rất nhộn nhịp. Gió thổi mát rượi, biển trông hiền hoà. Khi ánh mặt trời không còn nữa, trời biển một màu xanh thẳm. Những con sóng trắng nhấp nhô rồi ồ ạt xô vào bãi cát. Những chú còng gió bò lổm ngổm trên bờ. Buổi tối, bầu trời đầy sao, biển một màu tím biếc. Những chiếc thuyền ngoài khơi nhấp nhánh ánh đèn như những vệt sáng sao trời. Khung cảnh thật yên bình và thơ mộng.

Em rất yêu biển quê em. Em mong sao biển quê em mãi mãi là khu du lịch, nghỉ mát nổi tiếng, hấp dẫn lòng người.

4. Bài văn mẫu số 4

Biển Mỹ Khê là một cảnh đẹp nổi tiếng ở địa phương em. Chính nơi đây đã thu hút nhiều khách du lịch đến tham quan, nghỉ mát.

Từ nhà em đến bãi biển Mỹ Khê phải hơn mấy cây số. Con đường đến biển uốn quanh như dải lụa. Vào buổi sáng, khi mặt trời vừa nhô lên ở đằng đông, biển trong xanh thăm thẳm khôn cùng. Mặt trời dần dần nhô lên khỏi mặt biển, nó như một quả bóng khổng lồ màu đỏ đang bồng bềnh trên mặt nước, ánh nắng phản chiếu trên mặt biển làm cho nước biển sáng trong và lung linh. Bờ biển nhộn nhịp bởi những tiếng gọi, tiếng cười, tiếng nói chuyện của những tốp người tập thể dục buổi sáng, trẻ em chạy nhảy tung tăng trên bãi cát. Ngoài khơi, những chiếc thuyền rẽ sóng đi đánh cá, những đàn chim biển dập dờn như muốn đùa vui với sóng. Từng con sóng trắng nhấp nhô rồi ồ ạt vỗ vào bờ. Buổi chiều, nước biển chuyển sang màu xanh lục. Sóng vẫn trắng xoá và xô mạnh vào bờ. Mọi người tắm biển rất đông. Bờ biển vẫn náo nhiệt, trẻ em thả diều trên bờ biển rất vui. Những toà lâu đài tí hon trên cát được xây lên, những chú còng gió cũng lảng bảng đâu đó như muôn bầu bạn cùng lù nhỏ. Tối đến, mặt biển như tấm thảm nhung khổng lồ mềm mại, xa xa nhấp nhánh ánh đèn của những chiếc thuyền đang đánh cá trông thật huyền ảo. Gió lùa từng cơn mát rượi làm cho con người có một cảm giác đầy thú vị.

Em rất yêu bãi biển Mỹ Khê. Em và các bạn bảo nhau phải giữ gìn bờ biển luôn luôn sạch đẹp.

------Mod Ngữ văn biên soạn và tổng hợp------

Tham khảo thêm

Bình luận

Có Thể Bạn Quan Tâm ?