Đề bài: Em hãy viết một bài văn ngắn kể về một người bạn tốt nhất với em.
Gợi ý làm bài:
1. Bài văn mẫu số 1
Năm tháng cứ trôi và không ai có thể níu kéo được thời gian, chính thời gian là thước đo tốt nhất của tình cảm bạn bè. Trong suốt thời gian học tập, có lẽ Mỹ Tâm là người bạn thân nhất của em, bạn ấy đã học với em từ những năm tiểu học tới bây giờ.
Mỹ Tâm có dáng người cao nhưng cân đối, khoẻ mạnh. Dáng đi nhanh nhẹn mỗi khi có công việc gì cần thiết bạn đi một chốc là xong ngay. Bạn có gương mặt bầu bĩnh với nước da trắng hồng. Hai má lúm đồng tiền khiến bạn thật duyên dáng. Đôi mắt Mỹ Tâm to tròn, đen láy như hai hòn bi ve. Đôi lông mi dài lúc nào cũng cong vút lên khiến đôi mắt càng long lanh như hai viên ngọc. Chiếc mũi không cao lắm như nhỏ và thẳng. Đặc biệt Mỹ Tâm có đôi môi hình trái tim, chúm chím như nụ hoa hồng. Mỗi khi cười, khuôn miệng của bạn cũng tạo thành hình trái tim, trông rất ngộ nghĩnh. Từ lúc quen Mỹ Tâm, em chưa thấy bạn để tóc dài bao giờ. Mái tóc bạn màu hạt dẻ, mượt mà, luôn để xoã ngang vai. Có lúc bạn buộc gọn lên cao trông rất cá tính. Hai bàn tay búp măng với những ngón tay thon dài, trắng muốt. Cả hai bàn tay đều có hoa tay ở hai ngón áp út. Đó là vì sao Mỹ Tâm viết chữ rất đẹp và còn vẽ rất giỏi nữa. Bạn đã giành được giải cao trong các kì thi viết chữ đẹp cấp thành và cấp tỉnh năm lớp 3.
Mỹ Tâm là một cô bé rất hoà đồng lại vui tính nên bạn bè ai cũng quý mến. Có việc gì khó khăn mà các bạn cần giúp đỡ, Mỹ Tâm đều sẵn sàng. Không chỉ là một học trò ngoan khi ở trường mà về nhà, bạn còn là một người con hiếu thảo. Tuy chỉ mới 12 tuổi nhưng bạn đã biết giúp bố mẹ làm việc nhà như nấu cơm, quét dọn, giặt quần áo. Hai bác chưa bao giờ than phiền về bạn mà ngược lại còn rất tự hào khi có một người con ngoan ngoãn, học giỏi, biết vâng lời.
Em và Mỹ Tâm chơi thân với nhau từ lúc mới bước vào lớp Một. Em còn nhớ hôm đó, sau khi dẫn em vào đến cửa lớp, mẹ chào cô giáo rồi ra về. Em rất sợ hãi vì mọi thứ quá xa lạ đối với em. Em oà khóc nức nở, mặc cho cô giáo dỗ thế nào cũng không nín. Lúc đó Mỹ Tâm bước đến bên cạnh, cất giọng thân thiết: "Chào bạn, mình tên là Đỗ Mỹ Tâm, mình làm quen nhé". Em ngẩng mặt lên thì thấy một cô bạn dễ thương vô cùng. Em lau nước mắt rồi gật đầu nhận lời. Thấy thế Mỹ Tâm mỉm cười thật tươi rồi quay sang nói với cô giáo: "Cô ơi, cô cho em ngồi với bạn nhé cô? ". Từ đó một tình bạn trong sáng đã nảy nở.
Em và bạn gắn bó với nhau như hình với bóng. Vì cùng đường đến trường, sáng nào Mỹ Tâm cũng qua nhà em để rủ em đi học, đến chiều hai đứa lại cùng nhau đi về. Mỹ Tâm học rất giỏi các môn tự nhiên, còn em thì giỏi xã hội nên chúng em không lo bị hổng kiến thức vì luôn có một người bạn để chỉ dạy ân cần. Cuối tuần em hay sang nhà Mỹ Tâm chơi. Hai đứa học bài xong thì cùng ra khu vườn trước nhà để tưới tắm cho những chậu hoa do chính tay bạn trồng. Nắng nhảy nhót, đùa nghịch trong những vòm lá. Những hạt nước còn đọng lại long lanh như hạt ngọc. Chị gió thỉnh thoảng khẽ thổi xào xạc như vui cùng chúng em.
Em rất hạnh phúc khi có một người bạn như Mỹ Tâm. Sau này có thể chúng em sẽ không học cùng với nhau nữa, nhưng em sẽ mãi nhớ về bạn, nhớ về những năm tháng tuổi thơ tươi đẹp được dệt nên bởi kỉ niệm của hai chúng em.
2. Bài văn mẫu số 2
Trong ca khúc Gọi tên tôi bạn thân nhé, nhạc sĩ Vĩnh Tâm đã viết:
Tình bạn là khi chúng ta
Biết quan tâm thật nhiều, không tính toán
Một ánh mắt lo lắng khi bạn
Nhìn thấy tôi mất đi niềm tin
Tình bạn chúng ta thật quý biết bao nhiêu.
Đó cũng chính là những kỉ niệm mà em đã cùng trải qua với người bạn thân thiết nhất của mình: Tuấn Hùng.
Tuấn Hùng là bạn thân và cũng là hàng xóm của em. Từ nhỏ, chúng em đã lớn lên cùng nhau. Cùng trải qua biết bao kỉ niệm tươi đẹp, cùng đến trường, cùng học tập, cùng vui chơi… Dù lúc nào chúng em cũng ở cạnh nhau, như những người anh em ruột thịt.
Cậu ấy không chỉ cao mà còn rất rắn chắc. Vì thường xuyên vận động nên cậu ấy cắt tóc ngắn như các chú bộ đội, nhìn rất hiền lành. Hùng có đôi mắt một mí rất bé, nên nhiều lúc em tưởng là cậu ấy đang ngủ rồi. Điều đặc biệt nhất ở Hùng chính là nụ cười tỏa nắng. Mỗi khi cậu ấy cười, sẽ lan tỏa đến mọi người một luồng năng lượng vô cùng tích cực. Khiến ai cũng tự nhiên cảm thấy vui tươi, phấn khởi.
Tuấn Hùng không phải là một học sinh giỏi. Cậu ấy học tập chỉ ở mức khác. Thế nhưng thầy cô vẫn rất yêu quý Hùng, vì cậu ấy luôn học tập chăm chỉ và nghiêm túc. Từ nhỏ tới lớn, chưa khi nào Hùng bỏ học hay không làm bài tập về nhà cô giáo giao cả.
Bù lại việc học không quá giỏi các môn văn hóa, Hùng là một tài năng sáng chói trong các môn thể thao. Điều này đã được thể hiện rất rõ từ lúc cậu ấy mới chỉ học lớp ba. Hùng có sức khỏe tốt, chạy nhanh, bật nhảy cao. Các môn thể thao đều được cậu ấy yêu thích. Trừ phi bị ốm hoặc bận việc gì đó quan trọng, nếu không Hùng đều sẽ dành thời gian để chơi thể thao. Bơi lội, đá bóng, nhảy xa, cầu lông… môn nào Hùng cũng biết và chơi rất giỏi.
Từ bé đến lớn, em và Hùng làm bạn với nhau, đã trải qua không biết bao nhiêu là kỉ niệm. Vui có, buồn có, nhưng tất cả đều được em cất giữ cẩn thận vào trong tim. Bởi đó chính là mình chứng tình bạn của chúng em. Đến tận bây giờ em vẫn còn nhớ như in chuyện đã xảy ra vào năm năm trước. Hồi đấy chúng em mới học lớp 2 thôi. Hôm đó, em đi học nhưng lại để quên giày thể dục ở nhà. Mà thầy giáo đã quy định, bạn nào không mang giày thể thao thì sẽ phải chạy hai vòng sân và bị viết tên vào sổ đầu bài. Nghĩ đến điều đó khiến em cảm thấy vô cùng mệt mỏi và sợ hãi. Đúng lúc đó, Hùng đã xuất hiện và đưa cho em đôi giày của mình. Còn bản thân thì mang dép và chạy ra nhận hình phạt của thầy giáo. Thật may vì Hùng là thành viên chính thức của đội tuyển thể dục nên chỉ bị thầy phạt chạy mà thôi. Nhìn những giọt mồ hôi nhễ nhại lăn trên má Hùng hôm ấy. Em cảm động không thôi. Cũng chính từ hôm đó, Hùng trở thành người bạn tuyệt vời nhất trong lòng em, không ai có thể vượt qua được.
Em mong sao, sau này dù ra sao, thì tình bạn giữa em và Hùng vẫn sẽ mãi luôn bền chặt giống như những gì mà nhạc sĩ Sỹ Luân viết trong ca khúc Sát cánh bên nhau:
Một điều ước tuy thật nhỏ bé, ta sẽ ước có nhau suốt đời.
Tình bạn sẽ mãi mãi không phai, không phai bạn ơi.
3. Bài văn mẫu số 3
Mỗi khi có ai hỏi em về người bạn thân nhất, em luôn không chút ngần ngại trả lời rằng đó chính là Long. Đối với em, Long chỉ là người bạn, mà cậu ấy còn là một người anh em, một người thầy trong cuộc sống.
Long là một chàng trai khỏe mạnh với thân hình rắn chắc và cân đối. Mới học lớp 6, mà Long đã cao đến 160cm. Mọi người đều bảo, Long giống bố nên rồi sẽ cao hơn nữa cho mà xem. Long có làn da màu đồng cổ, cùng mái tóc đen cắt ngắn, khiến ai nhìn vào cũng cảm thấy rất thoải mái. Đôi mắt của cậu ấy rất đen và sáng, lúc nào cũng bừng bừng sự tự tin. Điều đặc biệt nhất ở Long chính là nụ cười tươi rói cùng hàm răng trắng sáng. Chính vì thế, mà các bạn đặt cho cậu ấy biệt danh là Long PS. Gia đình của Long có điều kiện khá giả, tuy nhiên cậu ấy vẫn rất giản dị và thân thiện với mọi người. Môi ngày đến trường, cậu ấy cũng mặc áo sơ mi trắng, quần vải đen và giày thể thao. Không hề mang theo hay khoe khoang về những món đồ hàng hiệu đắt tiền. Cậu ấy cũng rất hòa đồng với mọi người. Luôn là người tạo ra những tràng cười khoái chí cho bạn bè.
Niềm đam mê lớn nhất của Long là môn bóng đá. Chính nhờ bóng đá mà em và Long trở thành bạn thân của nhau. Đơn giản chính bởi vì chúng em có chung một niềm đam mê là bóng đá. Hôm ấy, vì đến lịch dọn vệ sinh nên em về muộn hơn so với thường ngày. Lúc ấy, trong trường chỉ còn lác đác vài bạn học sinh. Chợt em nghe thấy tiếng bóng bịch… bịch… bịch… quen thuộc. Lần theo tiếng bóng, đi ra phần sân thể dục phía sau, em nhìn thấy một cậu trai khỏe mạnh đang một mình tâng bóng. Đó là lần đầu tiên em gặp Long, thế nhưng em lại cảm giác như chúng em đã gặp nhau từ trước đó. Không chút ngại ngùng, em để cặp xuống ghế đá, rồi tiến lại, xin được đá chung. Và Long đã thoải mái nhận lời. Thế là chúng em đã cùng nhau chơi bóng đến trời tối mịt mới trở về nhà, với niềm vui sướng khôn kể. Từ hôm đó, chiều nào, em cũng cùng Long đá bóng. Có hôm chúng em còn cùng nhau kể và chia sẻ những điều hay ho khác. Dần dần, chúng em thân thiết với nhau hơn. Dù không học chung lớp, nhưng chúng em vẫn là những người bạn thân thiết của nhau. Đến nay, mỗi ngày em và Long vẫn kiên kì cùng nhau đá bóng. Để thực hiện ước mơ trở thành cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp.
Em luôn mong rằng tình bạn của chúng em sẽ luôn bền vững. Và em quyết tâm sẽ bảo vệ tình bạn tuyệt vời này dù có khó khăn nào ở phía trước.
4. Bài văn mẫu số 4
Tuổi học trò của em là những năm tháng vui vẻ và hạnh phúc. Vì được đến trường, được học biết bao điều hay. Vì được sống trong sự yêu thương, đùm bọc của ông bà bố mẹ. Vì được làm quen, vui chơi cùng biết bao người bạn tuyệt vời. Đặc biệt, là Phước - cậu bạn thân thiết nhất của em.
Phước là một cậu trai đáng yêu và dễ mến. Cơ thể cậu ấy chắc chắn, với làn da rám nắng trông chẳng khác gì các cầu thủ võ thuật trong phim Hồng Kông mà em vẫn thường xem mỗi tối. Phước có mái tóc đen bóng và mềm mại, xõa tung như là chú gấu bông vậy. Cậu ấy bảo đây là điểm mà cậu ấy giống mẹ mình nhất. Đôi mắt Phước là mắt một mí, mỗi khi cười là tít hết lại, chẳng thấy mắt đâu. Trông rất ngộ.
Phước là một học sinh rất giỏi và chăm ngoan. Cậu ấy suốt bao năm nay luôn là học sinh giỏi và hiện còn đang tham gia đội tuyển học sinh giỏi toán của lớp nữa. Dù rất thông minh nhưng Phước vẫn rất chăm chỉ tìm tòi và làm bài tập. Chưa bao giờ em thấy cậu ấy đến lớp mà chưa học bài hay làm thiếu bài tập cả. Vì vậy, chẳng có gì ngạc nhiên khi Phước là trò cưng của thầy cô. Ở nhà, Phước là em út, phía trên cậu có hai người anh trai khác nữa. Thế nên, cậu ấy được cưng chiều lắm. Vậy mà, cậu vẫn rất ngoan ngoãn và hiểu chuyện. Thật tự hào khi được làm bạn với Phước.
Chúng em trở thành bạn của nhau sau trận thi bơi hồi lớp 2. Hôm đó, em và Phước về đích cùng lúc, nên được trao đồng giải nhất. Việc sở hữu chung một chiếc cup đã kéo chúng em lại gần nhau hơn. Phước đã để cho em mang cup về nhà, và thỉnh thoảng lại sang thăm cup. Dần dần, chúng em trò chuyện và trao đổi với nhau nhiều hơn, và trở thành bạn thân từ lúc nào không hay. Tuy tính cách, thói quen khác nhau, nhưng vì cùng có chung sở thích nên chúng em đã là bạn thân của nhau cũng gần bốn năm rồi.
Em sẽ cố gắng gìn giữ tình bạn của mình và Phước, để chúng em có thể là bạn của nhau mãi mãi. Để sau này, đi đâu em cũng có thể tự hào giới thiệu với mọi người: Đây là Phước, bạn thân của mình.
------Mod Ngữ văn biên soạn và tổng hợp------