Đề bài: Em hãy viết bài văn giới thiệu về một người bạn mà em rất yêu mến.
Gợi ý làm bài:
1. Bài văn mẫu số 1
Có ai đó đã từng nói rằng: Bạn tốt khó tìm, khó bỏ lại, và không thể lãng quên”. Quả đúng là như vậy, những người bạn luôn có một vai trò quan trọng trong cuộc sống của chúng ta. Và người bạn thân thiết nhất của tôi - Mạnh, cũng vậy.
Chúng tôi đã trở thành những người bạn của nhau từ khi nào có lẽ cả hai đều không còn nhớ rõ. Chỉ nhớ rằng, ngày đầu tiên bước chân vào trường tiểu học, cậu ấy là người đầu tiên đến chào hỏi và bắt chuyện với tôi. Khi đó, tôi là một cậu bé khá rụt rè. Nhưng nhờ có Mạnh mà tôi đã trở nên hòa đồng hơn. Chúng tôi có rất nhiều sở thích chung lại nói chuyện rất hợp nên đã trở thành bạn thân của nhau. Năm lớp 5, tôi và Mạnh đã hứa sẽ cùng nhau cố gắng để thi đỗ vào trường chuyên của huyện. Và cuối cùng, cả hai đều giữ lời hứa. Điều trùng hợp là, tôi và Mạnh lại được học cùng lớp. Điều đó khiến chúng tôi càng trở nên thân thiết hơn.
Mạnh có dáng người dong dỏng cao, nhưng lại khá gầy. Nếu như những bạn nam khác có nước da bánh mật thì da của Mạnh lại khá trắng. Mái tóc đen được cắt ngắn gọn gàng. Khuôn mặt của bạn khá nhỏ. Nổi bật trên gương mặt ấy là đôi mắt đen láy khiến người đối diện cảm nhận được vẻ thông minh, lanh lợi. Mạnh là một chàng trai hòa đồng và thân thiện. Cậu rất hay cười, mỗi lần cười lại để lộ hàm răng trắng tinh. Nụ cười ấy trông vừa tinh nghịch vừa rất dễ mến.
Ở trong lớp học, Mạnh được rất nhiều bạn quý mến. Cậu được các thầy cô giáo rất yêu mến vì chăm chỉ và thông minh. Có thể khẳng định, Mạnh là một học sinh gương mẫu, không những chấp hành đầy đủ các nội quy của lớp, mỗi khi có sự kiện hay hoạt động gì, cậu đều tham gia và cống hiến hết sức mình vì tập thể. Cậu ấy còn học rất giỏi, nhưng giỏi nhất là môn Toán và Tiếng Anh. Nhờ có Mạnh mà tôi dường như không còn cảm thấy sợ môn Toán nữa. Bởi mỗi khi có bài khó, tôi đều cậu giảng giúp, cách giảng bài của Mạnh rất dễ hiểu.
Tôi và Mạnh rất thích đá bóng. Sau mỗi giờ học, tôi thường cùng với Mạnh tham gia các trận đấu cùng với nhóm bạn trong lớp. Chúng tôi đã trải qua thắng thua, nhưng điều quan trọng nhất vẫn là tình cảm của cả hai ngày càng trở nên thân thiết hơn.
Tôi rất hy vọng chúng tôi tiếp tục là những người bạn tốt của nhau. Đối với riêng tôi, nhờ có Mạnh mà tôi đã ngày càng hoàn thiện bản thân trở nên tốt hơn. Quả thật, một người bạn tốt sẽ có sức ảnh hưởng tích cực đến mỗi người. Chính vì vậy, hãy trân trọng những người bạn tốt của mình.
2. Bài văn mẫu số 2
Trong cuộc sống của con người, tình bạn là một trong những tình cảm vô cùng quan trọng. Bạn bè là người mà chúng ta có thể chia sẻ mọi điều trong cuộc sống. Nhờ có những người bạn mà mỗi người cảm thấy không còn đơn độc. Đối với tôi, người bạn gắn bó nhất mà tôi vô cùng quý mến đó là Mai Hương.
Mai Hương và tôi quen nhau từ đầu năm học lớp 6. Có thể nói, Hương chính là người bạn đầu tiên của tôi dưới mái trường cấp hai này. Cô bạn của tôi có vẻ bề ngoài rất cá tính. Dáng người cao, mảnh khảnh. Mái tóc cắt ngắn. Khuôn mặt trái xoan cùng làn da rám nắng. Ánh mắt tinh nghịch. Nụ cười lúc nào cũng thường trực trên môi. Tuy vậy, tôi vẫn cảm nhận được nét xinh đẹp của Mai Hương.
Trong lớp học, Mai Hương là một cô bạn có tính cách sôi nổi, mạnh mẽ. Đầu năm học, khi cô giáo tiến hành bầu chọn lớp trưởng, bạn đã mạnh dạn ứng cử. Và cho đến bây giờ, khi đã gần hết học kì I, Hương đã chứng minh mình có thể làm tốt trách nhiệm của bản thân. Mọi hoạt động của lớp bạn đều quản lý tốt. Không chỉ vậy, Hương còn học rất giỏi. Nhất là môn Toán. Điều đó khiến tôi vô cùng ngưỡng mộ và thường xuyên nhờ bạn ấy giảng bài cho. Dù tính cách giống con trai là vậy, nhưng Hương lại rất khéo tay. Bạn được mẹ dạy nấu những món ăn đơn giản nhất. Và tôi đã có dịp được thưởng thức. Vô cùng tuyệt vời!
Những thời gian rảnh rỗi. Chúng tôi thường đến nhà nhau chơi. Cả hai còn đi học võ cùng nhau nữa. Có một lần, tôi bị một nhóm bạn nam trong trường bắt nạt. Hà đã chạy đến bảo vệ tôi. Điều ấy khiến tôi vô cùng cảm động.
Tôi và Mai Hương là những người bạn thân thiết của nhau. Chúng tôi đã cùng nhau trải qua rất nhiều kỉ niệm, có vui vẻ có buồn bã. Tình cảm của chúng tôi đã trở nên vô cùng tốt đẹp. Tôi hy vọng chúng tôi sẽ mãi mãi là những người bạn tốt của nhau.
3. Bài văn mẫu số 3
Nếu ai hỏi tôi rằng người bạn thân nhất của bạn là ai? Tôi sẽ không ngần ngại mà trả lời rằng đó chính là Lan - Cô bạn lớp trưởng lớp tôi.
Lan năm nay 11 tuổi, bằng tuổi tôi. Bạn có dáng người cân đối, khỏe mạnh cùng với cách ăn mặc trang nhã, gọn gàng cộng với tác phong nhanh nhẹn, hoạt bát nên trông bạn thật xứng đáng là con chim đầu đàn của lớp.
Lan thật xinh đẹp, luôn nổi bật trong đám bạn gái lớp tôi bởi bạn có khuôn mặt trái xoan, nước da trắng hồng cùng với mái tóc dài đen nhánh. Đôi mắt tròn, đen lộ rõ vẻ thông minh. Cái mũi dọc dừa xinh xắn càng làm cho khuôn mặt của bạn thêm thanh tú. Mỗi lúc vui đùa hay nói chuyện Lan luôn nở ra nụ cười rất tươi, để lộ hai hàm răng trắng đều như hạt bắp. Ai gặp Lan cũng phải trầm trồ khen ngợi vì vẻ đẹp dịu dàng, ít ai có được.
Về tính tình của Lan thì khỏi phải nói. Tuy bằng tuổi tôi nhưng bạn chính chắn hơn tôi rất nhiều. Lan sống chan hòa, cởi mở với bạn bè. Về học tập Lan luôn đứng đầu lớp, không những thế bạn còn luôn đi đầu trong các hoạt động của lớp cũng như của trường. Con người bạn thật mẫu mực. Vừa xinh đẹp lại giỏi giang nhưng bạn không hề kiêu căng mà sống hết mình về tập thể. Ở lớp, có việc gì khúc mắc, bạn bình tĩnh khéo léo giải quyết. Đối với những bạn học yếu bạn tận tâm giúp đỡ, chỉ bảo đến nơi, đến chốn. Nhờ có bạn mà lớp tôi luôn luôn đi đầu trong các hoạt động của liên đội. Vì thế trong trường thầy cô nào cũng yêu quý Lan.
Ở lớp Lan như vậy đấy còn về nhà Lan lại càng tuyệt vời hơn. Ngoài giờ học, Lan còn rất chăm chỉ làm việc nhà. Đối với ông bà cha mẹ Lan còn là một đứa cháu hiếu thảo, một người con ngoan ngoãn. Đối với mọi người xung quanh Lan luôn kính trọng, lễ phép. Vì thế mọi người đã đặt cho Lan một cái tên thật thân mật: “Cô Tấm chăm làm”. Tình bạn giữa tôi và Lan ngày càng thân thiết. Tôi và Lan cùng vui chơi, truy bài, học nhóm. Nhiều lần tôi chưa hiểu bài Lan đến tận nhà giảng bài cho tôi. Tôi thật ngưỡng mộ bạn. Không chỉ với tôi mà tất cả các bạn trong lớp, trong trường đều ngưỡng mộ bạn.
Chơi với Lan tôi thấy rất thoải mái. Tôi thật tự hào khi có một người bạn như vậy. Tôi mong ước sẽ được học cùng bạn để học tập những phẩm chất tốt của Lan.
4. Bài văn mẫu số 4
Hè vừa rồi, có lẽ là kỉ niệm đẹp nhất trong suốt đời học trò của tôi. Đó là mùa chia tay thầy cô, bạn bè, tạm biệt mái trường tiểu học thân yêu đã ấp ủ biết bao dự định, ước mơ. Và còn là kỉ niệm đẹp về một người bạn mới quen - một cô bạn có trái tim đầy lạc quan và yêu đời.
Hè năm nào cũng vậy, mẹ đều cho tôi theo học lớp hội hoạ ở cung thiếu nhi. Như đã hẹn, cứ sau một năm học tập đầy cố gắng, lớp vẽ của chúng tôi lại gặp nhau, bạn bè tay bắt mặt mừng. Nhưng buổi học hôm nay đã có thêm một người bạn mới.
Thầy giáo bước vào lớp, tất cả đều đứng lên chào:
- Chúng em chào thầy ạ!
Thầy nhẹ nhàng:
- Chào cả lớp! Từ hôm nay lớp chúng ta sẽ có thêm một thành viên mới. Nào, em hãy vào lớp đi.
Cả lớp chúng tôi không khỏi ngạc nhiên. Đó là một cô bé tật nguyền ngồi trên xe lăn. Hai bím tóc xinh xinh đen nhánh, đôi mắt bồ câu thật dễ thương và một lời nói nhẹ nhàng:
- Chào các bạn, mình tên là Hoa, mình rất mong được làm quen với các bạn!
Lớp học bắt đầu bàn tán xôn xao về người bạn mới. Chợt tôi giật mình khi nghe tiếng thầy giáo:
- Hoa, em hãy xuống dưới kia và ngồi cạnh bạn Giang nhé!
Hoá ngồi cạnh chỗ tôi. Giờ học vẽ hôm nay thầy giáo cho đề tài: “Em hãy vẽ một bức tranh tưởng tượng xem em sẽ làm gì trong tương lai”.
Tôi quay sang Hoa mỉm cười, đôi bàn tay nhỏ bé đang cố gắng vẽ những nét đầu tiên. Tôi bất ngờ khi đọc được dòng chữ in đậm trên xe lăn: Quỹ bảo trợ nạn nhân chất độc màu da cam năm 2003. Tôi giật mình, thì ra Hoa là nạn nhân của chất độc màu da cam. Tôi lặng ngưòi khi biết vậy và phần nào hiểu được sự chịu đựng của Hoa. Tôi vẽ tiếp bức tranh của mình, nhưng không thể tập trung được nữa…
Cuối buổi học, thầy giáo nhận xét các bài vẽ và có một bức tranh đã thu hút sự chú ý của cả lớp. Trong tranh là một cô giáo đang dạy các em nhỏ tật nguyền học vẽ, học viết. Tôi ngờ ngợ nhận ra bức tranh này là của Hoa, một ước mơ giản dị biết bao, một tương lai đầy màu sắc, với những dự định. Với một con người như tôi, đó là một ước mơ không quá khó, nhưng với Hoa đó là cả một quá trình cố gắng. Tan học tôi lại gần Hoa, bạn vẫn tươi cười vui vẻ và lúc lắc hai bím tóc.
Hoa làm quen với tôi rất nhanh. Trên con đường rợp bóng cây, chúng tôi đã nói mọi chuyện, và tôi tình cờ đã biết được nhà Hoa. Một ngôi nhà đã cũ và nằm khuất trong một con ngõ nhỏ ở thành phố.
Từ đó, ngày nào đi học tôi cũng ghé qua nhà Hoa và bắt gặp bức tranh hôm nào được dán lên tường. Tình bạn đã nảy nở giữa tôi và Hoa. Cuối hè, chúng tôi chia tay nhau dưới tán cây phượng vĩ và cùng hứa sẽ cố gắng học tập thật tốt và hẹn nhau cùng gặp lại vào hè năm sau.
Hè năm nay, tôi vẫn đến lớp học vẽ nhưng chỗ ngồi của Hoa đã trống. Tan học, tôi ghé qua nhà Hoa, ngôi nhà đã vắng chỉ còn lại một cây phượng, trên cây vẫn còn một chùm hoa đỏ thắm, màu hoa của tình bạn. Và sau đó, tôi được biết nhà Hoa đã chuyển về quê.
Tuy đã xa nhau nhưng ánh mắt nụ cười và cả ước mơ của Hoa đã in đậm trong tâm trí tôi. Hoa sẽ mãi là người bạn, một bông hoa đẹp trong trái tim tôi.
------Mod Ngữ văn biên soạn và tổng hợp------