Bài văn tả con gà mái mà em biết - Văn mẫu lớp 4

Đề bài: Em hãy tả về hình dáng con gà mái mà em quan sát được dưới dạng một bài văn ngắn.

Gợi ý làm bài:

1. Bài văn mẫu số 1

Cứ vào buổi sáng khi mà bình minh chiếu sáng những tia nắng mai lên mọi vật, làm hồng đường chân trời. Chính cái ánh nắng như thật ấm áp biết bao nhiêu thì con gà mái mơ nhà em đã bắt đầu đưa đàn con nhỏ đi kiếm ăn.

Con gà mái mơ nhà em chăm con khéo lắm. Nó như luôn luôn tỏ ra chính là một bà mẹ hiền thảo, nuôi con giỏi. Gà mái mơ như đã khoác một cái áo lông màu màu điểm vào đó là những chiếc lông màu nâu đậm hơn một chút. Quả thật chính bộ lông ấy như thật óng mượt, nhất là khi con gà mái mơ vươn mình vỗ cách dưới ánh nắng mặt trời. Và nó có hai cánh như hai vỏ trai úp vào thân hình thật mập mạp biết bao nhiêu. Tuy nó có cái mào không được to như những con gà đực nhưng cũng rất đỏ và đẹp. Khi kiếm được mồi là một con giun hay là những hạt thóc vương vãi nó không ăn ngay mà gọi “cục, cục, cục,…” để cho các con đến ăn. Quả thật qua hành động này em thấy gà mái mơ thật thương con, cũng giống như người mẹ tảo tần của em vậy, lúc nào cũng chỉ nghĩ cho con mà thôi.

Đôi chân gà mái mơ cũng thật là đẹp đẽ biết bao nhiêu, chân của nó màu vàng hệt như ai đó đã sơn cho nó màu nghệ vào vậy. Đàn con của gà mái mơ nhà em con nào cũng rất khỏe mạnh và dễ thương nhờ sự chăm sóc cẩn thận của mẹ gà mái mơ.

Mẹ con gà mái mơ đi kiếm ăn mải miết suốt buổi không biết mệt mỏi chút nào cả, Đi kiếm ăn từ sáng sớm cho đến tối lại vào chuồng ngủ. Gà mái mơ không những chăm con giỏi mà còn giúp cho con thoát khỏi những kẻ thù phía trước. Khi có con diều hâu bay ngang qua mẹ mái mơ giục gọi “cục, cục,..” thế là các con nhanh chóng núp dưới đôi cánh to như giang thật rộng để có thể che chở cho đàn con bé bỏng. Con diều hau thấy vậy lại bỏ đi xa không làm hại được con gà con nào cả. Khi thấy nguy hiểm đã qua thì gà mẹ mới bỏ đôi cánh của mình ra và cùng các con đi kiếm mồi.

Những tia nắng chiều đã nhạt thì cũng là lúc gà mẹ và gà con kết thúc một ngày kiếm ăn mệt mỏi. Chúng đi vào chuồng và nghỉ ngơi để chuẩn bị cho ngày mới của mình.

Khi em nhìn thấy con gà mái mẹ, em thấy yêu mẹ vô cùng. Và em cũng yêu quý con gà mái mớ, hàng ngày em cũng hay cho chúng những nắm gạo để mẹ con nhà gà mái mơ ăn.

2. Bài văn mẫu số 2

Nhà em có rất nhiều con vật nuôi khác nhau như những chú chó con, những con mèo con,…nhưng em thích nhất đó chính là chú gà mái mơ.

Con gà mái mơ nhà em to bằng cái ấm nước, nó như nặng chừng hai ki-lô-gam. Nó như khoác lên mình một bộ lông bên ngoài rất đẹp. Còn với bên trong lại có lông tơ như thật là ấm áp. Con gà mái nhà em lại có cặp chân to, đẹp và khoẻ, mang những móng sắc dùng để bới giun thì thật là tiện biết. Chiếc mào của con gà mái không được to như mà của những chú gà trống trưởng thành những mào của gà mái đỏ tươi và xinh xắn, nó dường như cũng đã khiến cho bất cứ ai nhìn thấy cũng phải thích. Đặc biệt hơn em như thấy được chính đôi cánh của chị ta màu vàng sẫm. Đuôi có chùm lông cong cong mượt mà. Đôi mắt của con gà mái nhà em vào ban ngày nhìn tinh và sáng như hai hòn ngọc nhỏ trong đẹp mắt. Cứ vào buổi trưa, khi đó chị gà mái nhảy lên ổ và phải nằm ổ thì dường như cũng phải cả nửa tiếng mới rặn ra được quả trứng vẻ khó nhọc lắm. Khi mà con gà mái đã đẻ được trứng, nó kêu rất to khiến ai cũng phải để ý đên nó “Cục tác! Cục tác! ”. Khi thấy người trong nhà mà ra chuồng lấy trứng, chị mới thôi kêu và mới chạy đi kiếm ăn.

Có thể thấy được rằng từ hôm có chị gà mái, gia đình em được cung cấp trứng gà thật bổ dưỡng và thơm ngon. Em rất yêu quý gà mái nhà em.

3. Bài văn mẫu số 3

Bình minh chiếu sáng những tia nắng mai lên mọi vật, làm hồng đường chân trời. Ánh nắng ấm áp thoáng chốc xua tan màn sương mù buổi sớm, để lại trên lá cây những giọt sương to lóng lánh như hạt ngọc, "cục...cục...cục”, tiếng con gà mái mẹ gọi con rời chuồng làm rộn rã góc sân nhà.

Con gà mái mẹ ấp lứa này đã là lứa rạ. Nó đã có kinh nghiệm chăm con, tỏ rõ là một bà mẹ hiền thảo, nuôi con giỏi. Mẹ gà khoác một cái áo lông màu gụ hơi bạc do phải ấp trứng gần tháng trời. Bộ lông ấy mất đi vẻ óng ả bóng mượt vì nhịn ăn để chăm con. Hai cánh nó sà xuống gần đụng đất, nó tất tả dắt con ra sân. Cái mào gà mẹ xoăn lại, sần sùi, hơi thâm. Mỏ nó nhọn, màu vàng đậm. Đôi chân gà mẹ to, có móng nhọn, bới rơm rất giỏi. Nghe mẹ "cục...cục...”, cả bầy gà con nhảy lên thanh gỗ bắc sẵn ở cửa chuồng, chạy theo mẹ ra sân. Những chú gà con to bằng nắm tay người lớn, lông màu nâu sọc đen chạy quấn quýt bên mẹ. Trên sân, tấm gạo và thực phẩm đặt san ở máng ăn bầy gà con thi nhau mổ tấm. Mẹ gà đứng nhìn gà con ăn, hai cánh nó sò sè, mắt nó đưa đi đưa lại trông chừng con rất chu đáo. Gà mẹ chăm chú nhìn con ra chiều âu yếm. Thỉnh thoảng gà mẹ mổ hạt thóc rồi cục con đến ăn. Trông nó đảm đang hiền thục như thế nhưng rất dữ đấy, nó mổ mấy con gà choai ăn tranh với con nó chạy tránh xa mẹ con gà. Khi gà con ăn đã no nê gà mẹ dẫn đàn con ra vườn. Mấy mẹ con gà đi đến chỗ nọc rơm. Gà mẹ chào bác Rơm: "cục... cục chào bác Rơm”. Trong gió, vài cọng rom rơi xuống, bác Rơm đáp lại: "Chào gà mẹ. Chào gà con”. Gà mẹ bới đống rơm mục tìm giun cho con ăn. Kiếm được con giun nào nó gọi con đến chia phân. Cả bầy gà con tranh nhau, chạy đuổi nhau inh ỏi. Trưa một chút, bầy gà đã ăn no, gà mái mẹ dẫn con đến gốc na, nó xòe cánh nằm xuống. Đám gà con rúc vào bụng mẹ, một vài chú gà con đi thơ thẩn chung quanh, có con nhảy lên lưng mẹ, có con mổ mổ vào mỏ của mẹ. Gà mẹ lim dim, có lúc nó cũng mổ nhè nhẹ, rỉa lông cho con. Nắng lên tròn bóng, bầy gà nằm dưới gốc na im lìm ngủ trưa. Hình ảnh mẹ con gà thật dễ thương làm sao!

Để gà được khỏe mạnh, em giúp mẹ tiêm chủng cho gà, Khi trời trở lạnh, em phải che chuồng cho gà được ấm áp. Nhờ thế, bầy gà ngày càng đông đúc, gia đình em cũng có tiền mua sắm nhũng đồ dùng cần thiết.

Nhìn con gà mái mẹ, em thấy yêu mẹ vô cùng. Mẹ của em cũng vất vả sớm hôm chăm sóc em. Em cố gắng học giỏi để mẹ vui lòng. Em giúp mẹ cho gà ăn gà mạnh khỏe và sai trứng, ấp nở được nhiều con cũng giúp mẹ có tiền chi tiêu trong nhà. Mai này, khôn lớn, có nghề nghiệp tốt, em sẽ giúp mẹ được nhiều hơn nữa.

4. Bài văn mẫu số 4

Nhà em có một khoảng vườn nho nhỏ mẹ dùng để trồng rau nuôi gà. Nhà em có nhiều gà lắm, từ gà trống cho đến gà con, nhưng em thích nhất là cô gà mái trong số đó.

Cô gà mái này khoác lên mình bộ lông óng mượt như tơ, màu vàng. Những chiếc lông ở phần đầu còn có chút màu nâu sáng. Hai màu hài hòa kết hợp với nhau tạo thành một bức tranh màu sắc vô cùng tuyệt đẹp. Gà mái nhà em là gà mái mơ, không cao lớn như gà trống mà có phần “nhiều thịt” hơn. Cái mào nho nhỏ màu đỏ hồng khiến nàng ta điệu đà đỏm dáng ra hẳn.

Cái mỏ ngăn ngắn màu vàng, đôi mắt với con ngươi nhỏ như hạt đỗ hết nhìn ngang rồi lại nhìn dọc. Nếu như gà trống có niềm tự hào là tiếng gáy cùng chiếc lông đuôi của mình thì ở gà mái lại không có những điều ấy. Đôi cánh ngắn ngủn chẳng bao giờ em được trông thấy nó dang ra cả. Nhưng mà gà mái lại có thể đẻ trứng. Trứng gà nhỏ bằng nắm tay em, màu nâu tối, chứa rất nhiều chất dinh dưỡng.

Từ ngày nuôi cô gà mái mơ này, nhà em luôn thừa rất nhiều trứng. Mẹ em còn mang ra chợ bán, mang đi biếu ông bà họ hàng, ai cũng khen trứng nhà ngon. Mỗi ngày, em đều mang thóc cùng cơm tung ra vườn, để cô nàng dẫn đàn con thơ của mình ra mổ. Dù ở trong vườn nhưng cô nàng ngoan lắm, không phá cây hay rau của mẹ em bao giờ cả.

Em rất yêu cô gà mái này. Em sẽ chăm sóc cẩn thận để gia đình em có thêm nhiều những quả trứng xinh xinh như thế.

------Mod Ngữ văn biên soạn và tổng hợp------

Tham khảo thêm

Bình luận

Có Thể Bạn Quan Tâm ?