Đóng vai một chú chuột chù, em hãy kể lại câu chuyện Đeo nhạc cho mèo

A. Sơ đồ tóm tắt

B. Dàn bài chi tiết

1. Mở bài:

  • Giới thiệu về bản thân: tôi là một chú chuột chù thuộc hàng cháu của nhân vật chuột chù trog câu chuyện ngụ ngôn Đeo nhạc cho mèo.
  • Khái quát lí do vì sao người ta lại bảo mèo không ăn chuột chù: vì họ lí giải rằng chuột chù hôi.

2. Thân bài

  • Kể lại đoạn mở đầu câu chuyện:
    • Mèo cứ xơi mãi chuột
    • Chống lại nỗi sợ mèo truyền kiếp
  • Lí do họp làng:
    • Để bảo vệ nòi giống.
  • Nội dung cuộc họp: bàn cách chống tổn thất để về sau con cháu chuột không còn phải sợ mèo.
  • Mục đích: ông Cống đề xuất ý kiến đeo nhạc cho mè
  • Không khí của cuộc họp
    • Lúc đầu
      • Đủ mặt cả làng
      • Ông Cống đề xuất sáng kiến đeo nhạc cho mèo.
    • Lúc phân công:
      • Cả làng im phăng phắc, nỗi sợ hãi bao trùm.
      • Đùn đẩy, né tránh trách nhiệm.
  • Cuộc họp thất bại.
  • Kết truyện: kế hoạch thất bại, từ đó chuột vẫn cứ sợ mèo.

3. Kết bài

  • Cảm nhận: ông tôi quá nhu mì nên đã bị ép đi thực hiện kế hoạch viển vông này.
  • Bài học rút ra:
    • Một sáng kiến hay thì phải có điều kiện và người thực hiện.
    • Một kế hoạch tốt là phải đúng với thực tiễn và có thể thực hiện.
    • Khi đã lên kế hoạch thì cần phải chịu trách nhiệm về nó.

C. Bài văn mẫu

Đề bài: Đóng vai một chú chuột chù, em hãy kể lại câu chuyện Đeo nhạc cho mèo

Gợi ý làm bài:

Loài người vẫn hay thắc mắc tại sao mèo thích ăn thịt chuột nhưng hẳn bao giờ động đến họ chuột chù nhà chúng tôi. Có người ác khẩu lí giải rằng vì chuột chù hôi: "Hôi như chuột chù". Chà, hôi thì giống chuột nào chẳng hôi! Chúng tôi suốt ngày sống trong hang hốc tối tăm, ẩm thấp chứ đâu được tắm dưới ánh nắng ấm áp và thơm tho như các bạn! Thực ra, câu chuyện về việc mèo không ăn thịt chuột chù là thế này:

-----Để tham khảo nội dung đầy đủ của tài liệu, các em vui lòng tải về máy hoặc xem trực tuyến-----

Các bạn thấy đó, một sáng kiến hay kế hoạch tốt phải có điều kiện để thực hiện nó. Dù tốt đến mấy nhưng không thể thực hiện được trong thực tiễn thì đó cũng chỉ là những kế hoạch, sáng kiến viển vông, không có giá trị. Giống như cái kế hoạch đeo nhạc cho mèo của làng chuột nhà tôi. Khi đã bắt đầu thực hiện thì phải xem xét đến người thực hiện kế hoạch. Đó phải là người có đủ phẩm chất, năng lực để thực hiện nó. Nếu chỉ đùn đẩy, trốn tránh trách nhiệm, bắt một ai đó phải nhận thì dù kế hoạch có tính thực tiễn cũng chưa chắc đã thực hiện được, ông Cống và bác Nhắt tuy là chức sắc trong làng nhưng nhát gan quá! Ông tôi thì nhu mì, lại bị ép nhận nhiệm vụ nên hẳn nhiên là không đủ dũng khí để làm việc

 

Trên đây là bài văn mẫu Đóng vai một chú chuột chù, em hãy kể lại câu chuyện Đeo nhạc cho mèo do Chúng tôi biên soạn và tổng hợp. Ngoài ra, các em có thể tham khảo thêm các bài văn mẫu liên quan đến câu chuyện ngụ ngôn này tại đây:

 

-----Mod Ngữ văn biên soạn và tổng hợp-----

 

Tham khảo thêm

Bình luận

Có Thể Bạn Quan Tâm ?