Đề thi tuyển sinh vào lớp 10 môn Ngữ văn năm học 2018-2019, Sở GD&ĐT Bắc Giang

Câu hỏi Tự luận (6 câu):

  • Câu 1:

    Mã câu hỏi: 67070

    Đọc bài thơ sau và trả lời những câu hỏi ở dưới: (2,0 điểm).

    Lặng rồi cả tiếng con ve

    Con ve cũng mệt vì hè nắng oi.

    Nhà em vẫn tiếng ạ ời

    Kẽo cà tiếng võng mẹ ngồi mẹ ru.

    Lời ru có gió mùa thu

    Bàn tay mẹ quạt mẹ đưa gió về.

    Những ngôi sao thức ngoài kia

    Chẳng bằng mẹ đã thức vì chúng con.

    Đêm nay con ngủ giấc tròn

    Mẹ là ngọn gió của con suốt đời.

    (Mẹ, Trần Quốc Minh, Theo Thơ chọn với lời bình, NXB Giáo dục, 2002, tr. 28 - 29)

  • Câu 2:

    Mã câu hỏi: 67071

    Bài thơ được viết theo thể thơ nào?

    Xem đáp án

  • Câu 3:

    Mã câu hỏi: 67072

    Trong bài thơ, những âm thanh nào được tác giả nhắc đến?

    Xem đáp án

  • Câu 4:

    Mã câu hỏi: 67073

    Chỉ ra và nêu tác dụng của biện pháp tu từ trong hai câu thơ sau:

    Đêm nay con ngủ giấc tròn

    Mẹ là ngọn gió của con suốt đời.

    Xem đáp án

  • Câu 5:

    Mã câu hỏi: 67074

    Em hãy viết một bài văn (khoảng 300 chữ) bàn về lòng hiếu thảo. (3,0 điểm)

    Xem đáp án

  • Câu 6:

    Mã câu hỏi: 67075

    Cảm nhận của em về nhân vật ông Hai trong đoạn trích sau: (5,0 điểm).

    Cổ ông lão nghẹn ắng hằn lại, da mặt tê rần rần. Ông lão lặng đi, tưởng như đến không thở được. Một lúc lâu ông mới rặn è è, nuốt một cái gì vướng ở có, ông cất tiếng hỏi, giọng lạc hẳn đi:

    - Liệu có thật không hở bác? Hay là chỉ lại …

    [...] Ông lão vờ vờ đứng lảng ra chỗ khác, rồi đi thẳng [...]

    Ông Hai củi gằm mặt xuống mà đi. Ông thoáng nghĩ đến vụ chủ nhà.

    Về đến nhà, ông Hai nằm vật ra giường, mấy đứa trẻ thấy bố hôm nay có vẻ khác, len lét đưa nhau ra đầu nhà chơi sặm chơi sụi với nhau.

    Nhìn lũ con, tủi thân, nước mắt ông lão cứ giàn ra. Chúng nó cũng là trẻ con làng Việt gian đấy ư? Chúng nó cũng bị người ta rẻ rúng hắt hủi đấy ư? Khốn nạn, bằng ấy tuổi đầu... Ông lão năm chặt hai tay lại mà rít lên:

    - Chúng bay ăn miếng cơm hay miếng gì vào mồm mà đi làm cái giống Việt gian bán nước để nhục nhã thế này.

    Ông lão bỗng ngừng lại, ngơ ngơ như lời mình không được đúng lắm. Chả nhẽ cái  bọn ở làng lại đốn đến thế được. Ông kiểm điểm từng người trong óc. Không mà, họ toàn là những người có tinh thần cả mà. Họ đã ở lại làng, quyết tâm một sống một chết với giặc, có đời nào lại cam tâm làm điều nhục nhã ấy!...

    Nhưng sao lại nẩy ra cái tin như vậy được? Mà thằng chánh Bệu thì đích thị là người làng không sai rồi. Không có lửa thì sao có khói? Ai người ta hơi đâu bịa tạc ra những chuyện ấy làm gì. Chao ôi! Cực nhục chưa, cả làng Việt gian! Rồi đây biết làm ăn, buôn bán ra sao? Ai người ta chứa. Ai người ta buôn bán mấy. Suốt cả cái nước Việt Nam này người ta ghê tởm, người ta thù hằn cái giống Việt gian bán nước… Lại còn bao nhiêu người làng, tan tác mỗi người một phương nữa không biết họ đã rõ cái cơ sự này chưa?…

    (Trích Làng, Kim Lân, Ngữ văn 9, tập 1, NXB Giáo Dục, 2014, tr 165 - 166)

    Xem đáp án

Bình luận

Có Thể Bạn Quan Tâm ?